Tần Vũ không làm, "Anh, chị dâu nói anh không thể động, anh phải nằm xuống, nếu không xương của anh lại hỏng.
"Vốn dĩ trong nhà đã nghèo khó, giờ anh trai còn có cái chân què này, chị dâu chắc chắn sẽ ghét bỏ anh cả cậu.
Lần đầu tiên cậu cảm thấy anh trai có chút không hiểu chuyện.
“Anh cả, đừng chọc giận chị dâu chứ.
” Cậu cảm thấy chị dâu nhất định sẽ giận, rất rất giận cho mà coi.
Đừng hỏi cậu tại sao cậu biết, đây là trực giác mách bảo.
Tần Dã:…Tiểu tử này hôm nay nói hơi nhiều?bất quá, hắn cuối cùng cũng không có yêu cầu đi bên ngoài nhà xí.
Hắn không muốn thừa nhận rằng hắn sợ Dung Yên tức giận khi quay về biết hắn đứng dậy.
Trong tiềm thức, hắn không muốn thấy cô tức giận.
Tần Vũ thấy hắn cam chịu, liền tiến lên.
"Ta tự mình làm, ngươi đứng một bên đi.
"Tần Vũ biết anh trai là thẹn ngùng, liền giao chiếc bình vỡ qua, sau đó xoay người ! Sau khi Tần Dã vặn vẹo người xử lí xong, lúc này Tần Vũ mới lấy bưng ra ngoài.
Tần Dã:…Trái tim hắn hoàn toàn bị tổn thương.
Dung Yên bên này đang đi dạo trong làng, cô chuẩn bị đến ký túc xá thanh niên trí thức.
Trên đường đi, một lão thái thái đi ngang qua, ngăn cô lại.
"Người nhà Tần Dã sao, nhìn thấy ta không chào sao?"Dung Yên nhìn bà lão xấu tính kia, lục tìm trong trí nhớ của nguyên chủ, liền biết người này là ai.
Cô cười lạnh một tiếng: “Kêu cái gì? Vì cái gì muốn ta kêu ngươi?”Lão thái thái nghe vậy tức giận đến trợn mắt há mồm, giọng nói cao hơn mấy độ, "Ta là bà nội của Tần Dã! ""A, là bà nội à? Nhà các ngươi không phải ngại Tần Dã xui xẻo, đã sớm đoạn tuyệt quan hệ từ lâu rồi? Sao bây giờ mới làm bà nội?" Dung Yên trào phúng, "Còn nữa, bà là người kế vị gì? Tránh ra, đừng cản đường ta.
"Vương bà tử tức muốn hộc máu, " Cái gì đoạn tuyệt quan hệ? Ai cắt đứt với hắn? Mấy năm này không có gia đình chúng ta, hắn cùng hai cái đứa con hoang kia có thể sống ở trong thôn này sao?"Dung Yên không muốn nói quá nhiều với bà già xấu tính này, nhưng mấy chữ kia bà ta nói thật sự khiến cô tức giận.
Đôi mắt nheo lại nguy hiểm, “Ngươi có gan lặp lại lần nữa?”Ánh mắt cô quá mức sắc bén, khiến cho Vương bà tử có chút sợ hãi.
Kinh hãi lùi lại một hai bước.
Lập tức, bà ta phản ứng lại đây, sao có thể bị con nhỏ tiện nhân không có gạo mà ăn này dọa sợ?Lập tức trừng mắt nhìn lại, nhưng, nghĩ đến mục đích đến tìm cô, bà