Editor: Thúy NgaCho nên, trước khi đến đây, Phong Thanh Thanh nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng quyết định đến sống ở bên Đông Môn kia.
Đông Môn là nơi phát triển sớm nhất của cả thành phố S, đồng thời cũng là nơi phát triển tốt nhất từ trước đến nay.Phát triển tốt có nghĩa là thu hút nhiều người tới đây.“Em, ở nơi này? Nhưng ở đây là giá thuê đắt nhất trên báo.” Phong Thụy Thanh cau mày nói.Ở trên phố Hoàng Kết này, tiền thuê hai gian phòng là sáu tệ một tháng.
Mà ở những nơi khác, chỉ có ba tệ hoặc bốn tệ thôi.Vì sao cô lại muốn chạy đến sống ở đó?Tiền bọn họ mang theo không nhiều lắm, nếu tiêu không hợp lí, chỉ sợ là không đủ."Anh à, em nghe các bạn cùng lớp nói rằng nơi sôi động nhất ở thành phố S là Đông Môn.
Em đã nghĩ, muốn kinh doanh thực phẩm tất nhiên là phải chọn nơi có nhiều người hơn.
Đắt hơn một chút cũng không có vấn đề gì, có nhiều người là tốt rồi.
Dân cư đông đúc, việc kinh doanh tự nhiên sẽ tốt hơn.
Đến lúc đó, rất nhanh là có thể kiếm lại tiền thuê nhà này rồi." Phong Thanh Thanh cười nói."Nhiều người thì tất nhiên cũng có nhiều người làm ăn, người ta cũng không ngốc.
Chúng ta thật sự muốn tới đó sao? Giá thuê nơi đó đắt như vậy, chúng ta chỉ mang theo hơn một trăm tệ, sợ không đủ dùng.” Lý Tiểu Lộ hối hận nói.
Nếu biết giá cả ở đây cao như vậy, bà nên mặt dày đi mượn nhiều một ít.Nhưng muốn mượn cũng không có cách nào, người trong thôn cũng không có nhiều tiền."Đi.
Cứ đến nơi đó đi.
Đến một nơi hẻo lánh, làm sao có thể có nuôn bán? Cạnh tranh lớn, cơ hội sẽ nhiều hơn." Phong Thanh Thanh hùng hồn, khí phách hiên ngang nói.Lý Tiểu Lộ lại nhìn Phong Thụy Thanh, bà là một phụ nữ nông thôn không có chính kiến gì.Phong Thụy Thanh gật gật đầu: "Nếu em gái đã nói nơi đó tốt như vậy, chúng ta sẽ đi đến nơi đó.
Nhưng chúng ta đến đó bằng cách nào? ".Phong Thanh Thanh đáp: "Trước tiên chúng ta đi hỏi người qua đường một chút, xem có thể đi bằng xe buýt hay không? "Một nhóm ba người hỏi thăm những người qua đường, lại trả sáu xu để bắt xe buýt đến phố Hoàng Kết ở Đông Môn.
Lúc ngồi trên xe buýt, Phong Thanh Thanh nhìn vài lần các tòa nhà mà xe buýt đi qua, cô nhìn thấy nhiều nơi treo biển hiệu, các tấm biển hoặc là "Tinh thần của giới trẻ"(*) hoặc "Dám xông dám đua, thành phố S tốc độ", "Ba ngày một tầng lâu", " Thời gian là tiền tài, hiệu suất là sinh mệnh ", "Mặc kệ mèo đen hay mèo trắng, nếu bắt được chuột thì là mèo tốt".(*): Nguyên bản là: “孺子牛精神” ý muốn nói: nêu cao tinh thần phục vụ nhân dân, đổi mới và phát triển, tiên phong, đấu tranh.
Luôn trung thành với đảng và nhân dânKý ức xa xăm như hiện rõ trước mắt, Phong Thanh Thanh thương cảm gần như muốn rơi lệ.Sau khi đến phố Hoàng Kết, ba người cầm những tờ báo bắt đầu tìm kiếm hai gian phòng mà họ thấy khả quan nhất kia.Cũng may, Phong Thanh Thanh đã quen thuộc nơi này nên nhanh chóng tìm được một căn nhà ở cuối phố Hoàng