Phong Thanh Thanh vẫn vô cùng cảm ơn, cuối cùng nói muốn mời cô với anh cô còn có người tên anh Thạch Tử ăn một bữa cơm.Trần Chanh nói: “Anh tớ và anh Thạch Tử thì miễn đi.
Hai người bọn họ không đến được.
Chỉ là, tớ có thể đi, tớ còn chưa đến nhà của cậu đâu?”Cô không nói với anh cô và anh Thạch Tử đã quyết định thay rồi, là vì cô biết, dù cô có nói ra việc này thì bọn họ cũng không đến ăn bữa cơm này.
Anh Thạch Tử là sớm để ý đến tên Triệu Nhật Địa, loại việc này đối với anh ấy chỉ là kế hoạch từ trước mà thôi.
Mà anh cô, vốn dĩ cũng không làm cái gì!Cô cũng không làm gì, chỉ là, muốn đi xem xem nhà Phong Thanh Thanh trông như thế nào mà thôi.“Vậy được, tớ vốn dĩ muốn đưa cậu đi ăn ở nhà hàng, nhưng mà nếu cậu đã nói vậy thì tới nhà tớ đi.
Tớ bảo mẹ tớ nấu cho cậu vài món đặc sản, mặc dù không thể so với bên ngoài nhưng cũng rất đặc sắc.” Phong Thanh Thanh cũng biết anh cả của A Chanh sẽ không đến, còn cái người tên là anh Thạch Tử gì gì đó thì càng không đến, chỉ là hỏi một chút mà thôi.“Được, thuận tiện đến nhà cậu xem xem.” Trần Chanh cười híp mắt nói.Mà Vu Lệ Lệ nhìn thấy Phong Thanh Thanh nói chuyện với Trần Chanh rất vui vẻ thì tức giận quay đầu đi, sớm biết như thế thì lúc cô ta yêu anh An Chí nên chăm chỉ học tập hơn.Làm gì đến giờ anh An Chí đi học đại học, cô ta còn phải ở đây học bổ túc.
Học bổ túc không nói, còn cùng một lớp với con khốn Phong Thanh Thanh này, thật là.Đáng tiếc ba cô ta bị điều đến thành phố S này, nếu không thì ở lại thành phố L, cô ta chắc chắn để một nhà Phong Thanh Thanh mất mặt.Nháy mắt đã đến thứ bảy, Phong Thanh Thanh đến bên trạm xe buýt đón Trần Chanh.“Cậu đến thì đến, cậu còn cầm nhiều đồ qua đây làm cái gì?” Phong Thanh Thanh bất lực nhìn Trần Chanh ôm túi lớn túi nhỏ trong tay.Trần Chanh chuyển ít đồ qua cho Phong Thanh Thanh, để sức nặng trong tay giảm xuống, một bên nói: “Đây là lễ nghĩa.”Phong Thanh Thanh bất đắc dĩ đành nhận lấy, nói: “Sau này đừng mang đến nữa.
Rõ ràng là làm một bữa để cảm ơn cậu, mà lại để cậu mang quà đến.”“Đây có là gì, chúng ta là bạn học, cậu có khó khăn, nếu như tớ có khả năng, vậy tớ giúp một chút thì có sao? Nhanh đi đi, hôm nay trời có chút lạnh.” Trần Chanh xua xua tay, nói.Mùa đông ở thành phố S năm nay đến hơi sớm một chút.Mấy ngày trước vẫn là mùa hè, hai ngày trước đột nhiên hạ nhiệt độ, trong một năm chỉ có hai mùa, mùa