Lâm Phú Cường không hài lòng nhưng mọi người đều nói rằng thời gian thay đổi vậy là ổn rồi, nếu anh ta tiếp tục tranh cãi thì không còn ý nghĩa gì nữa, vì vậy anh ta khịt mũi tức giận, nắm lấy tay của Lý Hoa Nhi rồi rời đi.Lý Hoa Nhi quay đầu lại và mỉm cười xin lỗi với gia đình Phong Thanh Thanh."Tôi xin lỗi, tính tình của Lâm Phú Cường hơi nóng.
"Mạc Linh ngượng ngùng nói nhưng bà ấy rất ngạc nhiên khi chủ nhân của gia đình này hóa ra lại là một cô gái nhỏ.“Không sao, đúng rồi, nhân tiện dì Mạc giúp chúng cháu nhìn xem trên đường này có căn nhà nào đang rao bán không ạ, tốt nhất là có sân, gia đình chúng cháu định dọn ra ở riêng.” Phong Thanh Thanh nói.Mạc Linh vội vàng nói: "Đổi thời gian băm thịt là được rồi, dọn ra làm gì? Lâm Phú Cường không có việc gì làm nên rảnh rỗi kiếm chuyện thôi.”Gia đình này rất hòa đồng và chăm chỉ, nếu họ chuyển đi, bà ấy sẽ tìm đâu ra một người thuê nhà thân thiện như vậy? Bên cạnh đó, anh họ của bà ấy cũng bóng gió nói rằng gia đình này không đơn giản.Bá vương Triệu Nhật Địa hoành hành khắp phố Hoàng Kết lâu như vậy lại bị gia đình này hạ bệ, anh họ của bà ấy khuyên bà ấy đừng đắc tội với gia đình này.Lúc này sắc mặt của Phong Kiến Thiết mới dịu đi, ông nghe vậy thì nói: "Chủ nhà, mặc dù thời gian băm thịt đã được thay đổi nhưng nó sẽ không thể mãi như vậy được.
Tiếng băm thịt quá to, luôn làm phiền người khác.
Bà hãy giúp chúng tôi tìm ra một căn nhà đang bán trên đường này, chúng tôi dự định mua một căn.
Chuyện khác không nói nhưng ở nhà riêng của mình, tôi có thể băm thịt bất cứ khi nào tôi muốn.
Tất nhiên, sau khi chuyện này được hoàn thành, tôi sẽ trả cho bà phí môi giới theo giá thị trường.”Kế hoạch ban đầu cũng là chuyển nhà, nhưng bây giờ kế hoạch phải được ưu tiên hàng đầu."Các người đã quyết định rồi sao?” Mạc Linh hỏi.Phong Kiến Thiết gật đầu nói: "Tôi vốn định chuyển đi vào năm sau vì lúc này tôi buôn bán không lâu nên tôi không có tiền để mua nhà, chỉ là nếu bây giờ tôi không chuyển đi thì rất phiền phức, không dọn cũng phải dọn.”Hôm nay thấy dáng vẻ của Lâm Phú Cường như vậy, đoán chừng sau này sẽ có phiền phức hơn.Dù không ngại phiền phức nhưng họ cũng không có nhiều thời gian để lãng phí cho những người không liên quan.Bây giờ việc buôn bán thuận lợi, bọn họ kiếm được nhiều tiền hơn, nếu bọn họ bỏ lỡ cơ hội này thì sẽ không còn cơ hội tốt nào nữa."Tất nhiên, chúng cháu cũng không dọn đi nhanh như vậy, dù sao chúng cháu cũng chưa đủ tiền.
Dì Mạc giúp chúng cháu tìm kiếm một chút, tốt nhất là một căn nhà có sân, sau đó chúng cháu