“……” A ha ha…… Cô chưa từng thấy ai có thể mặt dày hơn so với Tần Thúy Phân.“Ninh Ninh, mình không có trách cậu mà, cậu không phải lại giở tính tình chứ?" Tần Thúy Phân ra vẻ hào phóng nói.Ha hả…… Nói lý do thật đường hoàng, giống như nếu cô không để ý tới cô ta thì chính là giở tính tình, lòng dạ hẹp hòi.
Thịnh Ninh ngẩng đầu tầm mắt nhìn thoáng qua cửa sổ, rõ ràng ngửi thấy được mùi phấn thơm quen thuộc thoáng qua trong không khí.Người từng sống ở nông thôn như Tần Thúy Phân chỉ có thể dùng được loại phấn rẻ tiền thôi, mùi hương này chắc chắn là chỉ có loại phấn thơm cao cấp mới có, cũng chỉ có những người xuất thân thành phố như Lục Tiểu Song và hội chị em của cô ấy mới có thể sử dụng.
Nghĩ đến đây, Thịnh Ninh nở nụ cười tươi như hoa làm cho Tần Thúy Phân ghen ghét đến nhỏ máu ở trong lòng.“Thúy Phân, chúng ta là bạn tốt, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, mình làm sao có thể trách cậu được.”“Ninh Ninh, chuyện này rõ ràng mình là người bị hại……”“ Được rồi! mình cảm thấy hơi mệt muốn nghỉ ngơi, các cậu hôm nay không tập luyện sao? Nghe nói nhiệm vụ biểu diễn quốc khánh vô cùng quan trọng.”Tần Thúy Phân thấy mục đích của mình đã đạt được, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn rời đi.
Đi tới cửa, khóe miệng không nhịn được cong lên.
Đáng tiếc chưa kịp khoái trá vui vẻ thì bị câu nói kế tiếp của Thịnh Ninh làm cho kinh ngạc dừng bước chân.“Thúy Phân, vòng tay cậu mượn định đến khi nào trả lại mình?” Thịnh Ninh dù bận vẫn ung dung nhìn cô ta.Tần Thúy Phân hoảng loạn kéo tay áo trái một chút để che giấu một chiếc vòng bạc có kiểu dáng độc đáo cùng phóng khoáng đang đeo trên tay.“Thúy Phân, cậu đã mượn mình thời gian lâu như vậy rồi, là nghĩ rằng không muốn trả lại sao?”Ngoài cửa sổ vang lên một tiếng thét kinh hãi, Tần Thúy Phân sắc mặt trắng bệch, run rẩy quay đầu lại vẻ mặt ủy khuất nói: “Thịnh Ninh cậu đang nói cái gì vậy? Sao mình lại nghe không rõ?”.“Cô……” Cô thở dài, cô thật sự bị sự vô sỉ của Tần Thúy Phân làm cho tức giận nói không nên lời.
Loại người này càng cãi nhau với cô ta, cô ta càng được cớ hung hăng bày trò.
“Được rồi, cậu mau đi huấn luyện đi!" Cứ để cô ta giữ lại cái vòng tay đó, cô không cần cũng được.“Vậy…… Mình đi nha, có viêc gì cần giúp đỡ thì cứ việc tìm mình.” Trong mắt Tần Thúy Phân hiện lên một tia đắc ý, cười rời đi.Vòng bạc trên cổ tay cô ta, chính là do cô tốn rất nhiều tâm tư mới lừa được