Ở nông thôn không có phương tiện giải trí gì nên chỉ cần một sự kiện bê bối thôi đã có thể làm cho họ buôn chuyện cả tháng rồi.
Gần nhất mọi người đều đang thảo luận về sự việc nhà trưởng thôn nên ngược lại chả ai chú ý đến Thịnh Ninh nữa.Mỗi ngày ở nhà Thịnh Ninh cũng không nhàn rỗi, trong lúc vô ý cô phát hiện trong nhà có không ít đậu nành, không có việc gì cô liền lấy ra làm đậu giá.Thời đại này có thể học được tay nghề làm gì đó khi nói ra đều mang lại thể diện.
Bởi vì liên lạc thông tin thời này còn chưa phát triển, trình độ văn hóa không cao, dân quê trừ bỏ trồng trọt chính là trồng trọt dựa vào nghề bán mặt cho đất bán lưng cho trời mà kiếm sống qua ngày.Nếu muốn học tay nghề thì đầu tiên phải có quan hệ sau đó còn phải chi một số tiền lớn nhưng cũng chưa chắc đã có người nguyện ý dạy.Sau này muốn làm đậu giá chỉ cần lên mạng tra một chút là có thể tìm được một đống hướng dẫn làm chi tiết tường tận.
Nhưng hiện tại người biết làm cái này không nhiều lắm.Nơi Thịnh Ninh ở là một vùng quê vắng vẻ gần núi giao thông đi lại cũng không phát triển lắm, mọi người chỉ dựa vào thu hoạch trên đồng ruộng mà kiếm ăn nên cô chưa thấy ai làm đậu giá kiếm tiền.
Nếu muốn ăn thì phải đợi đến khi họp chợ mới có người từ nơi khác mang đến bán.Ngày thường muốn ăn thì chỉ có thể lên huyện mới có.Bây giờ Thịnh Ninh làm đậu giá có thể nói là cưỡi xe nhẹ nhàng đi trên con đường quen thuộc, chỉ cần chú ý một chút thời gian và nhiệt độ ủ cho tốt thì sẽ cho ra được mẻ đậu giá tươi mơn mởn nhìn rất ngon miệng.Chi phí làm ra không cao, giá cả tiện nghi, trên bàn cơm lại có thể thêm một món ăn ngon miệng mới mẻ ngoài ra đậu giá còn có thể kết hợp với nhiều món ăn khác cũng rất ngon.Thịnh An vẫn luôn không để ý tới cô, nhưng đến khi cô làm được đậu giá cũng nhịn không được bị thu hút.“Này, chị nói nếu chúng ta làm nhiều một chút mang lên trấn bán được không?” Thịnh An đầu óc xoay chuyển nghĩ ra chủ ý kiếm tiền.Thịnh Ninh kinh ngạc khi thấy Thịnh An cũng nghĩ giống cô: "Đậu giá giá cả hợp lý hơn nữa để lâu không dễ hỏng, 2 mao tiền một cân là có thể mua được rất nhiều.
Xác thật có thể tìm nguồn tiêu thụ dễ dàng."“Đúng không! Chúng đem đi bán thử xem!" Thịnh An kích động xoa tay.“Tháng sau là đến phiên nhà của chúng ta cấp lương thực cho ông bà nội rồi, nếu nhà chúng ta không lấy ra được