“Không có việc gì, đừng sợ.” Cô cười cười trấn an em gái, sau đó thu thập đồ đạc để lên xe đẩy nhỏ rồi đi theo Lưu Thúy Hoa.Nhà của trưởng trấn ở ngay bên cạnh phủ lý, dọc theo đường đi Lưu Thúy Hoa luôn mồm nói ngoa ngoắt khinh thường muốn đuổi Thịnh Ninh đi, nhưng cô không quan tâm vẫn kiên trì đi theo đến cùng.Vừa vào đến cửa, nghênh đón là khuôn mặt mặt nghiêm túc của trưởng trấn.
Đối phương là người đàn ông khoảng hơn 50 tuổi, bởi vì không cần làm việc nhà nông nặng nhọc nên nhìn qua ông ta trẻ tuổi hơn những người đàn ông nông dân rất nhiều.Ban đầu trưởng trấn nhìn thấy hai cô đến thì ngây ra một lúc, sau khi lấy lại tinh thần thì khách khí tiếp đón: “Là Ninh Ninh cùng An An tới chơi à, mời ngồi, bữa trưa liền ở lại đây ăn cơm nhé!”Lưu Thúy Hoa nghe vậy mở to hai mắt nhìn, trách móc nói: “Nhà chúng ta làm gì có nhiều cơm như vậy.”“Bà câm miệng cho tôi, đi nấu cơm đi.” Mặt trưởng trấn lạnh lùng dọa Lưu Thúy Hoa sợ hãi, dù không cam lòng nhưng vẫn phải xoay người đi vào phòng bếp nấu cơm, trước khi đi còn trợn mắt nhìn Thịnh An một cái.Thịnh Ninh mắt lạnh nhìn, trong lòng lòng đã có thể xác định được ai là người làm chủ cái nhà này.
Kỳ thật nhà trưởng trấn cùng nhà họ Thịnh có một chút quan hệ họ hàng, bằng không mẹ cũng sẽ không đến đây cầu xin giúp đỡ.Mặc dù cũng được coi là thân thích nhưng làm sao so được với con trai của họ.
An An gả đến đây, một bên phải đối mặt với mẹ chồng khó tính đanh đá một bên bị người chồng ngu ngốc bạo hành.
Có thể sống tốt được mới là lạ.Cô quay đầu nhìn xung quanh một lượt không phát hiện ra người con trai ngốc trong lời đồn đâu.Trưởng trấn luôn để ý đến thái độ và hành động của cô từ khi bước vào nhà đến giờ, trong mắt không biểu hiện cảm bất kỳ cảm xúc gì nói: “Ninh Ninh, cháu trở về lúc nào? Ở bộ đội có tốt không?"“Cũng khá tốt.” Thịnh Ninh ngồi trên ghế sô pha rất tự nhiên hào phóng, ánh mắt không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn ông ta, ngữ khí khi nói chuyện tỏ ra nắm chắc, gãi đúng chỗ ngứa.“ Chú Lưu, cháu hôm nay tới đây chủ yếu là để cảm ơn chú đã giúp đỡ nhà cháu.
Không có chú chiếu cố, cháu chắc chắn không có cơ hội được tham gia bộ đội.”“Không có gì, cháu là người có tài năng nên chọn cháu là việc trưởng trấn chú nên làm.” Giọng trưởng trấn đúng chuẩn quan chức, nghe qua thì có