Editor: TieuTieuTrong nháy mắt vẻ mặt u ám nhìn Lý Khánh Minh.
“Anh muốn tôi đi?” Giọng cô lạnh lùng.
Lý Khánh Minh không chú ý sự thay đổi cảm xúc của cô, “Anh nghĩ rồi, đây là cách duy nhất, em đi phương Nam, bên đó công việc nhiều, em đi kiếm việc, bắt đầu cuộc sống mới”.
“Anh đi với tôi sao?” Lâm Mẫn hỏi ngược lại.
“Anh!.
.
Anh tạm thời không thể bỏ công việc ở đây, cậu anh khó khăn lắm mới sắp xếp công việc trong xưởng cho anh, cha mẹ anh nếu biết anh rời khỏi, nhất định sẽ tức giận.
Em đi trước, đợi sau này có cơ hội, chúng ta vẫn sẽ gặp lại”.
Lâm Mẫn mỉa mai nhìn anh, “Bỏ không được cha mẹ anh và công việc, vẫn là không bỏ được Lâm Kiều?”“Lâm Mẫn, anh!.
”“Cám ơn vé xe lửa của anh, nhưng mà! ! “Lâm Mẫn xé vé xe lửa trên tay, vứt trước mặt anh ta, “Tôi không cần”.
Kiếp trước, đúng là như vậy, Lý Khánh Minh sau khi biết được cô gả cho một người tàn phế, đưa cho cô một tấm vé xẻ lửa, muốn giúp đỡ cô trốn khỏi đau khổ.
Nhưng mà cô, lúc này, cho rằng Lý Khánh Minh muốn cô bỏ nhà theo trai, nghĩ cũng không nghĩ sẽ đi cùng anh ta.
Sau đó, Lý Khánh Minh chỉ