Bên dưới bình luận cũng vô cùng sôi nổi.
Lý Lệ Liên: Không ngờ hoa khôi của tôi lại là người như vậy!
Tiểu Tư: Hoa khôi gì chứ? Rõ ràng là hồ ly tinh.
V: Chỉ tội cho Trần Tiếu Tiếu.
Đậu Đậu Không Rớt: Tôi nghe nói cô ta tham gia dự án của trường.
Thật sự không thể chấp nhận.
Rớt rồi không đậu: Lầu trên nói rất đúng!
Dĩ nhiên cũng có nhiều người đứng về phía Lâm Tư Tuyết, nhưng đều bị dư luận dập sạch không thương tiếc.
Lâm Huyền Du mỉm cười khinh bỉ.
Không ngờ Lâm Tư Tuyết cũng có ngày hôm nay.
Nhưng mà nụ cười của cô lại dập tức khi xem bài viết thứ hai.
Là có người chụp được một bức ảnh cô rồi đăng lên mạng.
Không ngờ lại có nhiều người vào xem rồi lại đặt cho Lâm Huyền Du cái biệt danh hoa khôi mới.
Khen cô đẹp hơn Lâm Tư Tuyết cả triệu lần.
Nhưng mà nghĩ lại thì thế nào cô cũng có lợi, miễn là làm cho Lâm Tư Tuyết bị dư luận chỉ trích là được.
Cho cô ta bị dày vò về mặt tinh thần.
Biệt thự Lâm gia...
Lâm Tư Tuyết ngồi trên ghế sô fa, tay cô ta nắm chắc điện thoại.
Mấy ngày nay cô ta bị mọi người chỉ trích thậm tệ.
Từ lúc tỉnh dậy ở khách sạn Như Ý, không biết bao nhiêu chuyện đập lên đầu cô ta.
Hôm qua giáo sư Lương cũng muốn cô ta rút khỏi dự án của Dương thị.
Lâm Tư Tuyết mím môi, mặt mày trắng bạch.
Cô ta nắm chặt hai tay.
Chắc chắn là do một tay Lâm Huyền Du.
Lâm Huyền Du ngày càng thông minh ra, chẳng còn là con ngốc ngày nào cô ta lợi dụng nữa.
Phía sau cô còn có tổng giám đốc tập đoàn Dương thị.
Không thể sai được!
Trong mắt cô ta tràn đầy tia lửa hận, hận chết Lâm Huyền Du, hận không thể xé xác cô.
Chuyện của Lâm Tư Tuyết bây giờ đang được Lâm Uyển giải quyết nhưng thay vào đó ông ta bắt Lâm Tư Tuyết phải ở yên trong nhà.
Không được ra ngoài đi gây chuyện nữa.
Thụy Phương Mai từ bếp đi ra, trên tay là ly sữa.
Bà ta ngồi cạnh Lâm Tư Tuyết, đưa cô ly sữa.
Giọng nói an ủi: “Con uống sữa đi.”
Lâm Tư Tuyết bưng ly sữa, bàn tay ghì đến trắng bạch, giọng nói cay nghiệt vô cùng: “Mẹ à, chắc chắn là do con nhỏ Lâm Huyền Du làm!”
Phải!
Chắc chắn là do con hồ ly tinh đó làm!
Thụy Phương Mai phản ứng được, bà ta không nghĩ đến là Lâm Huyền Du làm nhưng nếu Lâm Tư Tuyết đã nói vậy thì bà ta sẽ tin.
Lần trước cô ta nói chuyện chọc tức bà, từng câu từng chữ bà ta vẫn còn nhớ rõ như in.
Ánh mắt Thụy Phương Mai cay độc, bà ta híp mắt: “Con nói thật?”
Lâm Tư Tuyết gật đầu: “Tất nhiên rồi mẹ.”
Tại đại học Hữu Hậu…
Lâm Huyền Du đi đến dãy phòng phía đông, hôm nay giáo sư Lương sẽ bàn bạc về dự án của Dương thị.
Nếu có thể cô muốn tốt nghiệp sớm một chút, sau đó sẽ từng bước dành lại Lâm thị.
Lâm thị là do một tay