Một trang giấy tiếp tục được lật lên: "Dương tiên sinh của chúng tôi muốn mua lại Lâm thị, ông Lâm cảm thấy thế nào?"
Luật sư Phạm khẽ đẩy cao mắt kính, vô cùng thận trọng chờ câu trả lời từ đối phương.
Mà Lâm Uẩn nghe xong, sắc mặt liền thấy đổi.
Ông ta dùng sao cũng đã đứng trên thương trường bảo lâu, không thể như thế mà khuất phục.
Lâm Uẩn nuốt nước bọt, nhìn lén Dương Hàn Phong.
Anh vẫn ngồi im đó, nghe như không nghe, thần sắc rất an nhàn.
Ông ta e sợ: "Tôi không bán mua gì cả.
Lâm thị là một tay tôi gầy dựng, sao có thể nói bán là bán."
Lâm thị tuy đang xuống dốc nhưng chỉ cần bám chắc vào cái phao cứu sinh này thù chẳng sợ chìm.
Huống chi chỉ cần tìm một mối ngon rồi gả Lâm Huyền Du hay Lâm Tư Tuyết đi là có thể củng cố công tỷ rồi.
Lâm Tư Tuyết này giờ im lặng, đột nhiên lại hỏi: "Mấy người bảo tôi bắt cóc rồi cố ý muốn giết phu nhân của mấy người? Phu nhân của mấy người là ai chứ? Tôi chưa từng nghe việc Dương tổng kết hôn!"
Giọng cô ta càng nói càng nhỏ.
Trước giờ người cô ta tính kế chỉ có Lâm Huyền Du, mấy con ả kia thì tính là gì.
Mà bây giờ chắc còn ả Lâm Huyền Du kia cũng bị thêu rụi thành tro rồi.
Lâm Tư Tuyết vô cùng hả hê.
Người luôn giỏi hơn cô ta về mọi mặt bây giờ đã mất rồi.
Cô ta lúc đầu còn lo sợ, Lâm Huyền Du thoát được liền cho người đến kiểm tra.
Kết quả tên đó xác minh là đã nhìn thấy xác Lâm Huyền Du bị thêu rụi đến biến dạng.
Cô ta ngàn vạn lần không thể ngờ được rằng vị phu nhân của Dương tổng kia là Lâm Huyền Du.
Lâm Tư Tuyết cũng phần nào muốn gả cho Dương Hàn Phong, cô ta muốn chắc chắn vị phu nhân kia chỉ là lời nói dối nên mới to giọng mà hỏi.
Phạm Hữu Ý đẩy cao gọng kính, khẽ nhìn Dương Hàn Phong lại nhìn về Lâm Tư Tuyết, giọng đầy mỉa mai: "Phu nhân chúng tôi là người rất cao quý, người như Lâm tiểu thư đây, đâu phải muốn biết là biết?"
Mặt Lâm Tư Tuyết đỏ lên, vừa ngại vừa tức.
Cô ta im lặng trừng mắt luật sư Phạm.
Dương Hàn Phong lên tiếng, giọng không nhanh không chậm đầy vẻ uy nghiêm: "Lâm tổng yên tâm, nếu ông không bán cũng không sao.
Tôi sẽ kiện công ty ông làm ăn phi pháp, ăn chặn của nhân viên và nợ tiền ngân hàng.
Đến lúc đó chỉ cần để ông cùng con gái ông vào tù là được.
Tôi từ từ thứ mua cũng chẳng sao."
Lâm Uẩn tức tối, ông ta đứng dậy ôm ngực bỏ đi.
Dương Hàn Phong chẳng nói lời nào, Phạm Hữu Ý đã tự hiểu ý mà rời đi.
Chiều hôm đó, Lâm Huyền Du ngồi trên giường bệnh, vừa ăn trái cây vừa xem tin tức trên ti vi.
Cô nhai một miếng táo, hai mắt dính chặt vào màn hình.
Tin tức mới nhất thật kinh hoàng, Lâm thị bị lộ giấy tờ [email protected] nhũng, chủ tịch Lâm thị, Lâm