Lộ Nam đang lau bát đũa chợt ngẩng đầu.Nghiêm Khải tiếp tục nói: "Công việc tiêu thụ này vốn cần khả năng chịu áp lực giỏi, gọi là gì nhỉ - loại công việc thời gian bất định", không có 9h sáng làm 5h nghỉ, không nghỉ thứ Bảy.
Em biết đó, chúng ta bán rượu trắng, khó tránh khỏi xã giao, kiểu xã giao này hoàn toàn khác với liên hoan uống rượu ở trường, ăn nhậu chơi bời đều ở quán rượu cao cấp, salon hội sở.
Anh sợ em vừa nhập chức không ứng phó được."Như là sợ dọa tới đàn em, Nghiêm Khải tức khắc giải thích: "Có điều em yên tâm, giám đốc Đoàn mua đều trợ giúp Nhà tiêu thụ tổ chức Phẩm rượu, sân nhà là người của Nhà tiêu thụ, chức trách chủ yếu của chúng ta vẫn là giám sát tình hình sử dụng chi phí hỗ trợ.""Anh yên tâm, vào Nguyên Xuyên là quyết định em đã suy nghĩ kỹ mới làm (a, mặc dù còn do dự, suy tính kỹ là việc của đời trước, nhưng quả thật cũng đã suy nghĩ cặn kẽ), em sẽ nắm chắc đúng mực, sẽ không ép bản thân làm điều mình không thích." Nghiêm Khải nói, cô đều biết, cũng đều trải qua.
Lộ Nam giơ chén, chạm cốc một chút với anh ta."Vậy thì tốt, dù sao, nếu gặp phải chuyện khó khăn gì nhất định phải nói với anh." Nghiêm Khải cũng cụng ly một chút: "Chẳng hạn, vừa rồi ở ngoài cửa anh nghe thấy em và Ngô Phương nói chuyện tìm nhà giao cho em? Cần anh hỗ trợ không?""A, không cần không cần, ngày mai được nghỉ, em cũng rảnh, định đi dạo quanh đây, xem có chỗ nào thích hợp không.
Đàn anh, anh mới đi công tác về, cứ hưởng thụ cuối tuần đi.""Thật không cần anh đi cùng à?"Lộ Nam bỗng dâng lên cảm giác quái dị, nhưng mau chóng ném ra khỏi đầu: "Thật sự không cần, phòng trọ em đang ở còn không phải là tự tìm sao, yên tâm, em làm được!"Nghiêm Khải nhún vai: "Được thôi...!Em đấy, bướng bỉnh, quật cường, lúc nào cũng thế."Lộ Nam uống nước ngọt, không có cách nào giải thích cô gái quật cường bướng bỉnh 20 tuổi đã bị đổi thành tâm lý 30 tuổi, mặc dù bản chất vẫn là chính mình, nhưng biểu hiện bên ngoài lại được mài giũa mềm mỏng rất nhiều: "Nào tới mức đó - thực ra em cũng muốn rèn luyện bản thân một chút.
Đây là cơ hội tích lũy kinh nghiệm xã hội mà."Sau khi ăn xong, đàn anh cướp trả tiền.Bởi vì chỉ 7-80 tệ, Lộ Nam đành xấu hổ cười cười: "Cảm ơn đàn anh.""Đừng khách sáo." Nghiêm Khải cũng cười.Trạm xe bus.Trước khi chia tay, Nghiêm Khải nói: "Lộ Nam, công sở và trường học khác nhau, môi trường làm việc ở Nguyên Xuyên cũng khác với công ty hậu cần Trung Tập em từng thực tập.
Em, quan hệ với đồng nghiệp nên đơn giản thì hơn...!Đây là ý kiến riêng của anh."Lộ Nam hiểu hơn nữa hết sức đồng tình: "Anh nói phải."Nói trắng ra là: làm việc để kiếm tiền.Nói văn vẻ hơn chút: làm việc là để thực hiện giá trị tự thân.Dù sao mặc kệ mặt nào, làm việc không phải vì kết bạn.Đời trước Lộ Nam còn từng giẫm phải hố....Trở lại nhà trọ, hoàn thành xong 5 chương dự lưu, Lộ Nam nhìn thời gian: đã 11h tối.Rửa ráy đi ngủ, ngủ tới tự nhiên tỉnh.Bởi vì không có điều hòa, kỳ thực 7-8h đã nóng tỉnh.Bôi kem chống nắng, cầm ô ra cửa.Trên xe bus cô gửi tin nhắn cho Ngô Phương: "Chị Phương, hôm nay em đi tìm phòng, lát nữa sẽ tập hợp thông tin gửi cho chị, hi vọng không ảnh hưởng tới thời gian nghỉ ngơi của chị."Ngô Phương nhắn lại rất nhanh: "Không sao, lúc nghỉ trưa có lẽ chị sẽ trả lời không kịp, còn lại đều rảnh.""Vâng ạ!"Cô tới chỗ môi giới gần văn phòng, đề ra yêu cầu, bên môi giới đưa cô đi xem 3, 4 phòng, Lộ