"Trước đó thấy Trương Viễn ở sân bóng rổ dáng vẻ ta đây vênh váo, đã sớm khó chịu, thật sự hy vọng người khác sẽ ra tay đánh anh ta một trận." Trương Mộng nắm quả đấm, dáng vẻ như một cô gái bạo lực.Diệp Tinh im lặng nghe mấy người nói chuyện, ánh mắt nhìn vào sách giáo khoa, không có nói gì.Trương Mộng lại không nghĩ rằng người trâu bò đánh Trương Viễn, bóp vỡ bóng rỗ đang ở trước mắt....Cuộc sống học đường yên bình, mà buổi tối ngày thứ hai Diệp Tinh tiếp tục trị liệu Hoàng Thành Đống một lần.Thời gian nháy mắt đã qua 8 ngày.Hoàng Thành Đống đang nằm trên giường bệnh, Diệp Tinh ngồi bên cạnh, thông qua ngân châm hai tấc rót linh lực vào trong cơ thể Hoàng Thành Đống.Qua một phút sau, Diệp Tinh rút châm dài ra."Được rồi, nếu không có gì ngoài ý muốn, tế bào ung thư bên trong cơ thể ông hẳn đã bị tiêu diệt toàn bộ." Kết thúc chữa trị, Diệp Tinh mỉm cười nói."Làm phiền Diệp tiên sinh." Cho dù lấy sự khôn ngoan của Hoàng Thành Đống, lúc này mặt mày cũng không khỏi kích động.Sau một phen kiểm tra, tất cả tế bào ung thư trong cơ thể Hoàng Thành Đống quả thật như lời Diệp Tinh nói, đã bị tiêu diệt toàn bộ.Nhưng vết thương trong cơ thể tiếp theo chỉ cần điều dưỡng là có thể từ từ khôi phục."Nếu không phải đích thân trải qua, tôi thật không tin ung thư giai đoạn có thể dễ dàng chữa khỏi như vậy, Diệp tiên sinh thật sự là một kỳ nhân." Hoàng Thành Đống thở dài nói.Ông ta và Diệp Tinh đang uống trà, trước mắt là bộ đồ pha trà cổ xưa, có một loại cảm giác thanh nhã.Nói một lát, điện thoại Diệp Tinh reo lên.10 triệu còn lại đã chuyển đến tài khoản của hắn.
Đến đây, 50 triệu tiền chữa bệnh Diệp Tinh đã nhận được toàn bộ."Lần giao dịch này vui vẻ." Diệp Tinh mỉm cười nói."Giao dịch vui vẻ." Hoàng Thành Đống cũng cười nói, ánh mắt ông ta chuyển động một chút: "Diệp tiên sinh, trừ ung thư gan, cậu có thể trị liệu bệnh ung thư khác hay không?""Có thể." Diệp Tinh ngẫm nghĩ một chút, gật đầu nói.Đạt được câu trả lời như chém đinh chặt sắt, sâu trong đáy mắt Hoàng Thành Đống rõ ràng thêm vẻ kích động, nói: "Như vậy không biết Diệp tiên sinh có thể chữa trị người khác không?”Ánh mắt liếc Hoàng Thành Đống một cái, sự chú ý của Diệp Tinh lại chuyển về ly trà trong tay, thưởng thức một chút, nói: "Có thể trị, nhưng tiền chữa bệnh cũng không thấp.
Nhân sâm trong tay tôi thế gian này hầu như đã không còn, muốn lại lấy thêm một gốc là chuyện không thể nào, nói cách khác dùng một lần thiếu một lần.
Vậy nên, tiếp theo nếu muốn tôi ra tay, tiền chữa bệnh ít nhất 100 triệu! Nếu như bệnh tình nghiêm trọng, tiền chữa bệnh sẽ hơn 100 triệu.""Đó là đương nhiên." Hoàng Thành Đống liền vội vàng gật đầu.Nhân sâm trong tay Diệp Tinh đã năm trăm năm trở lên, nhân sâm như vậy có thể trên đời đều chẳng còn lại mấy cây.Lúc này trong lòng ông tràn đầy vui sướng, nếu Diệp Tinh đồng ý, như vậy Hoàng gia bọn họ hoàn toàn có thể liên lạc với mấy cái gia tộc lớn khác có người thân mắc bệnh ung thư, đến lúc đó sẽ liên lạc lại Diệp Tinh.Đây chính là một cơ hội tốt để kết giao với những nhà kia, đối với sự phát triển của Hoàng gia trăm lợi mà không một hại!Dựa vào tiếp xúc của Hoàng Thiên Vũ vớ Diệp Tinh trước đây mà nói, Diệp Tinh rõ ràng không thích bại lộ mình, nói cách khác, bây giờ biết Diệp Tinh là thần y chỉ có Hoàng gia bọn họ!"Được rồi, tôi còn có chút việc, cũng nên đi rồi.
Nếu chữa trị đã hoàn toàn kết thúc, không có chuyện gì thì tôi cũng sẽ không tới nơi này nữa." Diệp Tinh đứng lên nói.Hoàng Thành Đống gật đầu, cũng đứng lên nói: "Thiên Vũ, đưa tiễn Diệp tiên sinh."...Sau khi xuống xe, Diệp Tinh một thân một mình đi ở trên đường."Hoàng Thành Đống muốn lợi dụng mình kết giao những gia tộc lớn, tại sao mình lại không lợi dụng ông ta." Lúc này trong lòng hắn lặng yên suy nghĩ.Trong tay hắn là một bụi nhân sâm nguyên chỉnh, chí ít có thể trị hơn mười người ung thư giai đoạn cuối.Cho dù Hoàng Thành Đống không nói, hắn cũng sẽ chủ động nói ra.Nhưng Hoàng Thành Đống có thể đưa một tập đoàn phát triển như vậy, không thể nào không nghĩ tới cơ duyên lớn có thể kết giao những gia tộc lớn kia, rất lớn có khả năng sẽ chủ động nói ra.
Cứ vậy, Diệp Tinh liền chiếm một chút địa vị chủ động, như vậy đối với hắn cũng có chỗ tốt.Đi trên đường, Diệp Tinh tới chợ chim thú, chở một ít