Chàng trai nhìn Trịnh Hằng một cái, cười nói: “Đối mặt với một tên nghèo, không cần biết tình cảm của cậu ta và bạn gái sâu nặng bao nhiêu, cũng có thể dễ dàng khiến cho buông lỏng.không sợ điều gì khác, chỉ sợ bản thân không dùng đúng biện pháp.
Thế nào? Trịnh đại công tử không có lòng tin vào bản thân à?”“Phải rồi, lần trước cậu chọc phải kẻ địch mạnh hơn, đó là do tin tức trong tay không đủ, lẽ nào lần này vẫn còn lo lắng?”Nói xong, chàng trai tự tin: “Đây là khách sạn Kim Mạc, là của tập đoàn Triệu thị, cho dù xảy ra điều gì ngoài ý muốn, tên nhóc đó còn có thể nổi lên gợn sóng gì?”Anh ta tên Triệu Tử Dịch, cũng là người trong tập đoàn Triệu Thị.Nghe vậy, Trịnh Hằng nhíu mày nói: “Lâm Tiểu Ngư đó hình như không để ý tới tiền?”“Còn có người không thích tiền sao?” Triệu Tử Dịch cười nói: “Tôi không tin đâu, đi, vào trong đã, tôi bày mưu tính kế cho cậu.”Triệu Tử Dịch nói như vậy, Trịnh Hằng cười, nói: “Vậy chúng ta vào trong chơi một trận.”Mấu chốt là trước đây anh ta từng chọc phải một kẻ địch mạnh, ba anh ta phải bỏ ra rất nhiều tiền mới có thể giải quyết được việc này, còn đánh anh ta một trận.Điều này khiến cho anh ta làm việc gì cũng có chút lo lắng sợ hãi.
Nếu không dựa vào tính cách của anh ta, sớm đã đi chặn đường Lâm Tiểu Ngư rồi.Thạch Lỗi ở bên cạnh, anh ta vốn muốn nói chuyện tiệm thú cưng cả Diệp Tinh, nhưng lời đã tới bên miệng lại không nói ra.Tới phòng bao mà mấy người Diệp Tinh đang nồi, Triệu Tử Dịch liếc bên trong một cái, đột nhiên ánh mắt sáng lên: “Trịnh Hằng, ánh mắt không tồi.”Từ góc độ của anh ta vừa hay nhìn thấy Chu Lãnh Huyên.Hiển nhiên Trịnh Hằng cũng nhìn thấy, anh ta lập tức nói: “Đó không phải Lâm Tiểu Ngư, Triệu Tử Dịch, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, tuyệt đối đừng chọc tới cô gái đó.”Anh ta láng máng nghe được thông tin, có nhân vật lớn nhìn trúng Chu Lãnh Huyên, không cho phép người khác tới làm phiền.Mặc dù không biết sự thật, nhưng những người chọc tới Chu Lãnh Huyên đều vào viện rồi.Sau đó, Trịnh Hằng tiến lên một bước, trực tiếp đẩy cửa phòng bao, sải bước tiến vào.“Trịnh Hằng.”Chu Lãnh Huyên, Tiền Giai Giai nhìn hai chàng trai xa lạ đột nhiên đẩy cửa bước vào, trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ.Mà Hạ Lâm và Chu San trực tiếp hô lên.Về phần Lâm Tiểu Ngư và Diệp Tinh thì hơi nhíu mày.“Haha, trong này náo nhiệt quá.” Trịnh Hằng bước vào, rất tự nhiên nói.
Nói xong mắt anh ta nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư.“Hình như chúng tôi không mời anh tới liên hoan? Mời anh mau rời khỏi nơi này.” Diệp Tinh nhíu mày nói.“Diệp Tinh, tên nhóc này đúng là ngông cuồng giống cậu nói.” Triệu Tử Dịch cười nói.Diệp Tinh liếc anh ta một cái, sau đó thu tầm mắt lại.Lập tức nụ cười trên mặt Triệu Tử Dịch biến mất, vậy mà Diệp Tinh này không nhìn anh ta.“Diệp Tinh, tôi là bạn của Thạch Lỗi, Hạ Lâm, tới đây kính một ly rượu được không?” Trên mặt Trịnh Hằng vẫn mang theo nụ cười.Hạ Lâm nhìn Diệp Tinh một cái, hơi xấu hổ,