Lâm Tiểu Nhu toan tính cái gì đó trong đầu, liền trả lời lại tin nhắn của Sở Diệu Linh, xong thì xóa sạch sẽ mọi thứ, đặt điện thoại về lại vị trí cũ như không có chuyện gì xảy ra!
Sau khi ra ngoài, Lâm Tiểu Nhu gọi điện cho ai đó, sau đó đến ngay chỗ đã hẹn với Sở Diệu Linh!.
Bên này sau khi xem tin nhắn của Hàn Hạo Dương, Sở Diệu Linh liền đứng dậy tính tiền, sau đó lên xe đến địa điểm trong tin nhắn!
Đến nơi cô khá bất ngờ khi nơi này lại vô cùng vắng vẻ, xung quanh là vách đá cao, phía dưới nước biển không ngừng vỗ mạnh vào tạo nên tiếng xạc xào!
Sở Diệu Linh không hiểu tại sao anh lại hẹn cô đến đây, đang mải mê suy nghĩ thì phía sau vang lên tiếng nói của người phụ nữ!
_Cô đến sớm hơn tôi tưởng đấy.
.
!
Lâm Tiểu Nhu chống nạn đi phía trước, mấy tên vệ sĩ cao lực lưỡng đi theo phía sau.
.
Sở Diệu Linh bất ngờ khi Lâm Tiểu Nhu xuất hiện ở đây, nhanh chóng lên tiếng hỏi!
_Hàn Hạo Dương đâu, tại sao anh ta hẹn tôi ra đây bây giờ lại không đến.
.
!!
_Hạo Dương bảo tôi, thay anh ấy đến đây để gặp cô, anh ấy nói loại phụ nữ như cô không đáng để gặp mặt anh ấy.
.
!
_Anh ấy còn bảo tôi đưa cái này cho cô, bảo cô phải kí tên vào, nếu không đừng trách anh ấy độc ác.
.
!
Lâm Tiểu Nhu cười đắc ý bảo tên vệ sĩ đưa đến cho cô tờ giấy!
Sở Diệu Linh nhìn thấy đơn ly hôn thì vô cùng bắt ngờ, lần trước cô đưa thì không chịu kí, lần này lại ép cô phải kí, rốt cuộc anh ấy muốn sao đây!.
_À mà quên nói với cô rằng, sau khi chân tôi tháo bột, chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ, mong cô tác thành cho chúng tôi.
.
!
_Tôi đồng ý kí tên vào đây, nhưng tôi có một điều kiện, các người không được gây khó dễ cho Lãnh Phong, nếu được tôi sẽ kí.
.
!!
Sở Diệu Linh không ngờ Hàn Hạo Dương lại thay lòng nhanh đến như vậy, nếu anh đã muốn kết thúc như vậy cô cũng không miễn cưỡng thêm làm gì.
.
_Được, tôi sẽ giúp cô chuyển lời với anh ấy.
.
!
Sở Diệu Linh sau khi kí tên mình vào đơn ly hôn xong định rời đi thì bị mấy tên vệ sĩ đứng phía sau của Tiểu Nhu giữ lại.
.
Cô đang mang thai nên không thể chống trả lại nổi với sức mạnh của những tên đàn ông này, cố gắng vùng vẫy mà lên tiếng.
.
_Tôi đã kí tên rồi, các người còn muốn gì nữa, mau buông tôi ra.
.
!!
_À mà hình như còn một chuyện tôi quên nói với cô thì phải, Hạo Dương anh ấy bảo những kẻ phản bội như cô thì không đáng sống trên đời này nữa.
.
!
Sau đó ả liền cười lớn đầy đắc ý, ra hiệu cho đám vệ sĩ kéo Sở Diệu Linh ra ngoài vách đá, mặc kệ lời vang xin từ cô, họ chẳng chút quan tâm đến, thẳng tay đẩy mạnh cô xuống biển!
Khoảnh khắc rơi từ trên