Hàn Hạo Dương bất đầu hưởng thụ cuộc vui mà anh mong nhớ suốt mấy tháng nay, thật sự cậu bé của anh nhịn đến sắp hư tới nơi rồi..
Ngày ngày chỉ được ôm cô ngủ, không thể đụng chạm da thịt khiến anh rất khó chịu, đợi khi cô ngủ say, anh chỉ có thể dùng tay để thỏa mãn dục vọng nguyên thủy của mình..
Nhưng cảm giác mang lại không thoải mái bằng cô đem đến cho anh, nhưng vẫn cố chịu đựng ôm cô mà ngủ, hôm nay anh nhất quyết sẽ không buông tha cho cô...
Hàn Hạo Dương phía trên **** *** đôi môi anh đào của cô, nhấc bổng cô lên đi về phía ghế sofa đặt cô nằm xuống, để cô có thể thoải mái hơn, thuận tiện cởi bỏ chiếc váy xuống sàn, cơ thể cô bây giờ chỉ còn chiếc quần lót màu đen che chắn..
Sau đó hôn xuống cổ xương quai xanh, rồi đến hai quả đôi to tròn, một bên **** ***, một bên bị anh nhào nặn đủ mọi hình dạng, tiếng chóp chép vang rộng cả căn phòng, đến khi chán chê mới chịu buông tha..
Đôi môi hư hỏng bắt đầu lả lướt khắp cơ thể tuyệt mỹ của cô, dù đang mang thai cái bụng có to hơn đi nữa, cũng không thể làm lưu mờ cơ thể tuyệt mỹ này...
Dần dần hôn dọc xuống đùi non, khắp nơi trên cơ thể chi chít đầy vết đỏ, sau đó dừng lại trước hang động huyền bí mà ngắm nhìn..
_Vợ à, ngoan dang rộng chân em ra để anh hưởng thức mùi vị bên dưới của em, anh rất nhớ..!
Sở Diệu Linh bây giờ cả người tê dại, lời nói của anh đầy dụ ngoặc khiến cô ngoan ngoãn mà nghe theo..
Hàn Hạo Dương nhẹ nhàng nắm chặt lấy hai chân của cô, áp sát mặt mình vào nơi cấm địa của cô, dùng chiếc lưỡi linh hoạt hung hăng khám phá..
A...ưm..
Đã hơn mấy tháng nay cô và anh không quan hệ, bây giờ lại bị anh công kích như vậy, khiến cô không khỏi xấu hổ, nhưng lại sung sướng đến đê mê, miệng nhỏ không kìm chế nữa mà bắt đầu rên rỉ...
Hàn Hạo Dương càng hôn càng say mê, mùi vị ngọt ngào khiến anh rơi vào u mê khó mà thoát ra được, đôi tay không an phận mà xoa nắng bờ mông căng tròn, khiến cô không ngừng uốn cong người lên mà rên rỉ..
Ưm..
Dương..
Dương..dừng...lại, em khó chịu..!
Sở Diệu Linh không ngừng gọi tên anh, đôi mắt ướt át của cô nhiễm đầy dục vọng, qua một lúc Hàn Hạo Dương mới luyến tiếc buông tha nơi cấm địa của cô, nơi đó liền trào ra một dòng nước ẩm ướt...
Nhanh chóng đứng dậy cởi sạch quần áo trên người ném xuống sàn, ngay lập tức nắm lấy cái tay nhỏ nhắn của cô đặt vào cậu bé của mình, Sở Diệu Linh giật mình với hành động của anh..
Nơi này của anh vừa nóng lại vừa to, gân guốc nổi đầy cậu bé khiến cô phải nuốt nước bọt một cái, bất giác lên tiếng...
_To quá..!
_Thích không, Linh Linh cho anh được không, anh không nhịn được nữa rồi..!
Hàn Hạo Dương dùng giọng trầm thấp nói nhỏ vào phần tai nhạy cảm của cô, sau đó cắn nhẹ