Hơn ba tháng sau khi sanh xong hai tiểu bảo bảo, Sở Diệu Linh cũng đã dần lấy lại vóc dáng thon gọn ngày xưa.
.
Hôm nay cô sẽ cùng anh đến một nơi, sau đó anh sẽ để cô tự mình giải quyết hết tất cả mọi chuyện.
.
Sở Diệu Linh sau khi giao hai đứa bé cho bảo mẫu trông nôm thì cùng Hàn Hạo Dương lái xe rời đi ngay! !!
Tại một căn hầm bí mật của bang Thiên Long, nơi giam giữ những kẻ phản bội cũng như những kẻ đã đắc tội với Hàn Hạo Dương!
Bên trong là một người phụ nữ quần áo xộc xệch bẩn thỉu, khuôn mặt lấm lem bùn đất, gầy gò xanh xao, tóc tai bù xù, người trông chẳng ra người!
Xung quanh căn phòng chìm trong bóng tối, không khí ẩm ướt, đầy mùi ẩm mốc bốc lên, khiến người ta cảm thấy khó chịu khi đặt chân đến.
.
Không thể không kể đến, nơi này cũng là nơi mà lũ chuột cống thường xuyên lui tới trú ngụ.
.
Cạch.
.
Cánh cửa phòng giam mở ra, đèn trong căn phòng cũng đã được bật lên, đột ngột bị ánh sáng chiếu vào mắt khiến ả không kịp phản ứng gì!
Hai mắt nhắm nghiền vì khó chịu, suốt mấy tháng nay ả bị giam cầm ở đây, không thể nhìn thấy ánh sáng một thời gian dài khá lâu.
.
Nên không kịp thích ứng với ngay được, cũng không thể nhìn rõ người đi vào là ai, Hàn Hạo Dương đi vào trước, phía sau là Sở Diệu Linh và Trác Viễn.
.
Vừa bước vào cô đã phải nhíu mày vì khó chịu, mùi ẩm mốc xộc thẳng vào mũi khiến cô cảm thấy buồn nôn, người đầy khó chịu!
Nhưng ánh mắt vô tình nhìn đến người phụ nữ đang ngồi trong góc làm cô phải giật mình, nhìn rõ thì mới nhận ra người đó không ai khác là Lâm Tiểu Nhu.
.
Không thể ngờ một đại tiểu thư kiêu căng, hóng hách như ả cũng có ngày thân tàn ma dại như vậy.
.
Bây giờ cô mới thật sự tin anh không gạt mình, lại càng không ngờ rằng, vì mình mà anh có thể không màn đến tình cảm thuở nhỏ của hai người mà ra tay tàn độc đến như vậy!
Sau tận đái lòng Sở Diệu Linh cũng cảm thấy tội nghiệp thay cho Lâm Tiểu Nhu, chỉ vì chữ yêu, muốn chiếm hữu anh cho riêng mình, mà không từ thủ đoạn để hại người!
Đến cuối cùng thứ ả nhận được cũng chỉ là đau thương, vỡ nát con tim, khi người mình yêu không thề yêu mình.
.
Gia đình phá sản, cha phải vào tù, mẹ thì bỏ đi mất, còn mình thì bị nhốt lại trong này, người chẳng ra người!
Nhưng không vì vậy mà Sở Diệu Linh chịu bỏ qua hết cho ả, sau những chuyện ả đã làm với mình, cô cũng phải bồ tác mà rũ lòng từ bi với ả.
.
Sở Diệu Linh bất ngờ bước lên phía gần ả rồi mới lên tiếng bằng giọng bỡn cợt!
_Chồng à, anh có thật sự để em tự tay xử lý ả hay