Đến trường vừa bước xuống xe liền có bao ánh mắt đổ dồn về phí cô, phía sau kính đen kia là đôi mắt lộ rõ e ngại mà cô nên che dấu, mạnh mẽ bước vào cố gắng không để tâm hết mức có thế
Bình tĩnh nào Hạ Bối, bình tĩnh....!
Bước trên dãy hành lang, cái mái tóc đỏ rực cùng với khí thế ngút ngàn đã thu hút biết bao ánh nhìn đến lớp của Giang Ánh Tuyết, năm nay cô bé học năm 3 sơ trung rồi nếu tình hình toán vẫn chưa khả quan thì phiền phức lắm dù gì nhà cô cũng làm bên lĩnh vực kinh doanh nếu không giỏi toán thì không biết năm nói sao với mọi người nữa
Hạ Bối mở cửa lớp, nhìn đám trẻ đang đùa nghịch mà lòng thì quặn đau, nó làm cô nhớ về năm cô còn học ở trường cũng năm ba sơ trung, lúc đó cô không có bạn bè gì cả mỗi ngày ngoài việc học ra cô còn đi làm thêm ở quán cà phê sau đó khi tốt nghiệp cũng ở nhà hẳn giáo viên cứ hỏi thăm tại sao cô lại không đi học đại học mà lại ở nhà chờ gả đi nhưng cô biết làm sao được cô thích cắm hoa muốn trở thành nghệ nhân cắm hoa nhưng ba cô lại không cho phép cứ bắt cô phải học kinh doanh làm cô phát ngán tự nhốt mình trong phòng không càn không quấn chờ ngày gả đi
Giang Ánh Tuyết đang vui đùa nói chuyện với bạn trong lớp thì tiếng mở cửa làm cho cô phải chú ý, nhìn chị họ đứng trước cửa mà vui mừng khôn siết chạy lại, khuôn mặt hớn hở vui mừng
" Chị, chị đến rồi "
Giọng nói ngọt ngào pha lẫn sự ngây thơ của Ánh Tuyết làm cho cô bừng tỉnh thoát khỏi quá khứ bi thương trở về thực tại, nở nụ cười hiền hoà xoa đầu Ánh Tuyết
" Ừm, em ở trường có ngoan không đấy.
Star đang chờ em về nhà để bế đấy "
Nụ cười dịu dàng, hành động ăn cần dáng người thon thả làn da trắng sáng, mái tóc đỏ rực ánh mắt hiền dịu pha lẫn chút buồn, quần áo hàng hiệu toát lên vẻ đẹp thanh lịch cùng với sự giàu có mà ai nhìn vào cũng nhận ra nhưng điều hút hồn nhất vẫn là khuôn mặt khả ái này của cô khiến bao chàng trai mới lớn phải đỏ mặt say đấm nhìn
" Hôm nay em không có hẹn nên sẽ về sớm nhất có thể.
Chị, chị gặp ông thầy ác ma đó chưa "
Hạ Bối có chút hiếu kì về cái tên ông thầy ác ma mà cô em gái họ này nói, bộ người này khó tình lắm hay sao hoặc là tính tình cổ quái khiến cả học sinh toàn trường này đều ghét
" Ông thầy ác ma? "
" Dạ vâng, ông thầy đó không những tính tình cổ quái mà còn vô cùng khó tính em tính là người hai bị gọi nhất đó "
Cô cười phì nhìn cô em nhỏ đáng phồng má tức giận, thời học sinh mà ai mà không gặp người mình không thích, gặp một giáo viên khó tính cơ chứ
" Bây giờ chị sẽ đi gặp người thầy mà em cho là tính tình cổ quái đó.
Với lại chị sẽ không thể chở em về được nên là chị sẽ để tài xế ở đây chở em về nhé "
Cô có chút lưỡng lự nhưng rồi cũng gật đầu vui vẻ đồng ý.
Hạ Bối lấy từ đâu ra một cái bánh nhìn vô cùng