A Nhược bước đến chỗ cô sợ sệch, cô không biết người con gái đang ngồi trước mặt cô này là ai nhưng hôm nay xảy ra nhiều chuyện thế này làm cho cô ta không kịp chuẩn bị tâm lý, mới vào công ty thì bị một đám người áo đem bao vây bắt lấy tất cả mọi người lên đây
Hạ Bối nhìn cô gái tên A Nhược này, cô cũng từng như thế yếu đuối như vậy nhưng mà cô bây giờ đã không còn là cô của trước kia nữa rồi, dù chán ghét công việc nay đến cỡ nào cô cũng không thể nào để mặt bọn chúng lộng hành huống hồ người gây chuyện trước là bọn họ vậy thì đừng trách cô tại sao tài nhẫn không chừa đường lui cho họ.
" Cô A Nhược cô muốn giải thoát bản thân chứ "
Cô gái này đang nói cái gì vậy, cô không biết rằng Tô Đàm rất xảo huyệt và vô cùng xảo trá cứu cô ra đó là điều không thể huống hồ cô đã bị hắn cướp đi trong trắng, người từ vùng quê đến như cô phải lấy việc giữ trinh tiết làm đầu nếu mọi chuyện bại lộ thì họ sẽ dìm cô xuống sông mà chết mất
Cô nhìn cũng biết sự do dự trong cô gái này, nhưng mà phong tục cũng chỉ là phong tục huống hồ A Nhược là bị cưỡng bức chứ không phải tình nguyện thì ai có thể trách cô đây
" A Nhược nếu cô cứ giữ kính chuyện này thì người thiệt thòi cũng chỉ là cô.
Cô bao che cho hắn đồng nghĩa với việc tiếp tai cho hắn làm hại những người khác cô có muốn như vậy không "
Từng lời từng lời cô nói như nhát dao dâm vào tim của A Nhược vậy, những người ở phía sau cũng hiểu được chút ít và thầm mắng chửi vị chủ tịch này, một cô gái như A Nhược lại bị một tên cặn bã làm cho dơ bẩn thật đáng hổ thẹn mà
" A Nhược cùng tôi đưa hắn vào tù "
Phải mình phải đưa hắn vào tù, không phải chỉ vì mình mà vì những người khác nữa cô không muốn ai lại rơi vào tình cảnh như cô thế cho nên cô đã gật đầu đồng ý, Tô Đàm nhìn A Nhược đứng về phía cô gái đó để kiện hắn làm hắn tức đến phát điên muốn bóp chết cô ngay tại đây nhưng mà hắn còn làm được gì nữa dù cho cô có chết thì chuyện hắn làm cũng đã bị bại lộ rồi
Hạ Bối đứng