Chương 1: Ánh sao nơi đóThủ đô, cuối thế kỷ 25.Khi chiếc máy bay chiến đấu khổng lồ hạ cánh, một cánh cửa hình lục giác đột nhiên mở ra trên bức tường kim loại, vài người đàn ông mặc quân phục vội vã bước lên máy bay."Bệ hạ!"Trong phi cơ có một người phụ nữ lơ lửng trên không, không còn nghe được tiếng thở nữa, chỉ thấy robot chuyên dụng của cô vẫn đang canh giữ bên cạnh."Bệ hạ sẽ không tỉnh lại ư?""Bệ hạ? !"Một người lính xúc động lên tiếng, mấy người khác không nói gì, nhưng đôi mắt họ đã mờ đi, không kìm được nước mắt.Họ đứng nghiêm, đồng loạt giơ tay chào kiểu quân đội.Diệp Tinh Quang có một giấc mơ. Trong mơ, cô lái một chiếc máy bay chiến đấu, phá huỷ máy bay chiến đấu của thủ lĩnh xâm lược, máy bay của kẻ thù rơi ra từng mảnh trong không gian.Muốn xâm chiếm lãnh thổ của cô, ức hiếp thần dân của cô ư, với tính cách của cô, đừng hòng cô chịu nhường bước!Khi cô một mình lái máy bay chiến đấu băng qua bầu trời đầy sao, thì nghe thấy một giọng nói thì thầm bên tai."Quay lại đi."Ai? Là ai đang gọi cô?Giây tiếp theo, Diệp Tinh Quang hoàn toàn bất tỉnh.. . .Rất đau, đầu như sắp nứt ra.Khi tỉnh lại, Diệp Tinh Quang cảm thấy có một luồng điện không ngừng quẫy nhiễu dây thần kinh đại não của cô, những ký ức hỗn loạn tràn về.Chính vào lúc này, một âm thanh văng vẳng vang lên bên tai cô."Diệp Tinh Quang, cậu định giở trò gì vậy? Đừng tưởng giả vờ bất tỉnh tôi sẽ bỏ qua cho cậu!"Một chàng trai đứng trước mặt cô, khuôn mặt trắng nõn tuấn tú, từ trên cao nhìn xuống thiếu nữ đang ngã ngồi trên mặt đất.Trên mặt Tiêu Tử hiện lên sự mỉa mai và lạnh lùng: "Diệp Tinh Quang, cậu cho mình là ai? Dám đẩy Diệc Khả xuống lầu, còn dám tát cậu ấy?"Bạn học xung quanh rất phẫn nộ, họ đều là những người ủng hộ trung thành của Lưu Diệc Khả ở trường.Lưu Diệc Khả có dáng dấp xinh đẹp, vừa vào