“Cô Diệp, hôm nay tôi đặc biệt đến đây là để nói lời xin lỗi với cô cũng như là sẽ chịu mọi trách nhiệm cho tội lỗi mà mình gây ra.”Xin lỗi ư?Diệp Tinh Quang nhướn mày, nhàn nhạt nhìn người đàn ông trẻ tuổi vừa mở miệng.Là đang nói về việc lần trước theo dõi cô sao? Về việc này, cô căn bản cũng lười truy cứu.Dù sao thì kỹ năng lái xe của kẻ theo dõi kém như vậy, cô cũng chẳng có hứng thú mà quan tâm.Mộ Nam Phong lại một lần nữa bị anh trai đá ra trước mặt Diệp Tinh Quang, đau khổ cười ha ha vài tiếng. Lần này, gương mặt trắng trẻo yêu nghiệt của anh ta cũng không thể cứu vãn nổi nụ cười giả tạo ấy, kể ra anh ta khóc có khi trông còn dễ nhìn hơn.“Lần trước chỉ là tôi nhất thời tò mò mới đi theo xe của cô, chứ tôi không phải cố ý. Để có thể biểu hiện sự xin lỗi một cách chân thành nhất, tôi muốn mời cô một bữa cơm, mong rằng cô sẽ đồng ý.”Người này, trông cũng đẹp trai đấy! Nhà họ Mộ quả nhiên toàn là người được thừa hưởng vẻ đẹp hoàn mỹ nhất!Chỉ có điều, cái kỹ năng diễn xuất yếu kém này, Diệp Tinh Quang có chút không dám nhìn thẳng.Sau vài giây im lặng, nữ đế Diệp khoanh tay, lạnh nhạt liếc nhìn Mộ Nam Phong, trực tiếp đánh giá: “Biểu cảm gương mặt quá giả, bộ dáng gượng gạo bị bắt ép quá rõ ràng.”Mộ Nam Phong: “………”Fuck, sao tư duy của cô gái này không theo kịch bản gì hết vậy?!Anh ơi! Lần này em không giúp được gì cho anh rồi!Mộ Nam Phong trên mặt thì lo sợ nhìn sang anh trai, còn trong thâm tâm thì đang hả hê vui sướng khi thấy anh trai gặp họa.Không ai để ý rằng Mộ Diệc Thần đã từ phía sau đi tới, như một lẽ đương nhiên đứng trước mặt Diệp Tinh Quang,tỏ vẻ khiêm tốn tiếp thu lời nhận xét: “Đúng, cô nói phải lắm.”Ngừng lại một lúc, anh cúi đầu nhìn xuống cô gái trước mặt, giọng nói ngọt ngào như dư vị triền miên của rượu vang cất lên trầm thấp: “Nam Phong không hiểu chuyện, sau sự việc đó tôi đã mắng nó rồi. Tuy nhiên trong lòng tôi vẫn rất áy náy, vậy nên đặc biệt để nó mời cô một bữa cơm coi như thể hiện chút thành ý xin lỗi đối với sự việc lần trước.”Mộ Nam Phong: “……….”Hơ hơ.Mộ Diệc Thần nhìn vào đôi mắt giống như xoáy nước đen thẳm của cô,