Ngồi quay lưng với ánh sáng, đường cong sườn mặt của anh đẹp như truyện cổ tích, lại tựa như thiên thần đang giãy dụa trong bóng tối, tràn ngập hơi thở lạnh lùng mà nguy hiểm."Ừ, phải cẩn thận một chút."——Sau khi đi học về, Diệp Tinh Quang trở về căn phòng mà cô đã thuê mấy ngày trước để ngủ, cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần."Chủ nhân, đã đến giờ đi học rồi." Bồ Công Anh thân tiện nhắc nhở, "Còn nữa, hình như trong thẻ chủ nhân chỉ còn lại 111 tệ 4 đồng 8. Chủ nhân, hiện tại chủ nhân đang rất nghèo."Nhận thức đau đớn cỡ nào.Làm nữ đế nhiều năm như vậy không thiếu nhất chính là tiền, có lúc nào cô nghèo giống như bây giờ?Nhưng mà——Khi làm lại mọi thứ một lần nữa, cô cũng muốn biết mình sẽ đi trên con đường nào, sẽ đạt đến đỉnh cao nào."Chủ nhân, thật ra chủ nhân có thể đưa tôi đi xem bói." Bồ Công Anh đưa ra một đề nghị rất chân thành, "Làm giàu nhanh có thể không được, nhưng ít ra có thể giải quyết được tình thế khó khăn hiện tại.""Có thể thử xem."Bồ Công Anh đã dần dần dung hợp với ý thực của Diệp Tinh Quang, muốn cô xem bói hoàn toàn không phải nói chơi.Diệp Tinh Quang rời khỏi giường đi đến trường học.Cổng trường nối thẳng ra một con đường thẳng tắp, xung quanh là hoa hạnh đang trong thời kỳ nở hoa, những bông hoa hạnh trắng tô thêm chút mộng mơ cho ngôi trường.Trường trung học số 9 Vân Giang, trường học dưới cùng ở thành phố Vân Giang.Xuất thân đời này của cô quá kém, có thể học đến trung học năm thứ ba đều là dựa vào cha nuôi, đáng tiếc là năm ngoái ông đã lâm bệnh qua đời.Một lần nữa mặc bộ đồng phục học sinh xanh trắng giống như trở về điểm ban đầu của kiếp đầu tiên.Đột nhiên cô có loại cảm giác cảnh còn người mất, nhìn thấy những gương mặt trẻ trung non nớt chưa hiểu sự đời, cô lại một mình lịch kinh thiên phàm(1).(1) "lịch kinh thiên phàm"= trích từ câu "nguyện lịch kinh thiên phàm, quy lai nhưng thiếu niên". Nghĩa là: đã trải qua muôn vàn thế sựBăng qua con đường hoa hạnh thẳng tắp, cô đi chậm dần, cho tay trái vào túi quần để thả lỏng, tay phải vác cặp sách của mình.Bọn học sinh đi qua đều nhìn ngẩn người.Mắt Diệp Tinh Quang nhìn thẳng, trên người có một loại khí chất khí tràng đặc biệt, không hề phù hợp với trường học đơn sơ này,