Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 115: Chiến giáp trong truyền thuyết 2


trước sau

Nhìn Thiên Lạc, khuôn mặt Quý Phong cũng là biểu cảm không rõ, hiếu kỳ nhìn Thiên Lạc, trên mặt cũng lộ ra biểu cảm không rõ, "Thiên Lạc, cậu đây rốt cuộc là chuyện gì, cái chiến giáp kia của cậu lại là tình hình gì?"

"Huấn luyện viên, liên quan tới chiến giáp, tôi là người mới, huấn luyện viên cũng không biết chuyện, tôi đương nhiên cũng không biết, tất cả những thứ này đều xảy ra quá đột ngột, ngay cả tôi cũng còn chưa kịp phản ứng, đây rốt cuộc là chuyện gì." Thiên Lạc nhìn Quý Phong, cũng là khuôn mặt bất đắc dĩ.

Cô cũng muốn biết bộ chiến giáp kia của cô đến cùng là tình hình gì, sao hoàn toàn không giống với các chiến giáp khác, thực sự là quá mới mẻ.

"Nơi này là căn cứ quân sự do Cố thiếu tướng quản lí, chuyện cụ thể, tôi cũng biết không rõ ràng lắm, tôi sẽ trình chuyện này cho Cố thiếu tướng, trước đó, cậu chờ một chút, ngược lại mấy ngày nữa, huấn luyện cũng là kết thúc."

"Được, tôi biết rồi." Lập tức gật đầu, Thiên Lạc cũng là tâm thần hơi động, lập tức thu chiến giáp đen trước mắt vào trong vòng tay đen trên cổ tay cô.

Giữa người và chiến giáp có thể ký kết một thứ tương tự như khế ước, hiện tại chiến giáp này đã tiếp nhận Thiên Lạc, cũng có thể được Thiên Lạc tự nhiên thu vào trong không gian trên vòng tay.

Học sinh học viện Huyễn Vũ cũng cực kỳ kích động, lập tức tôn sùng ba người Thiên Lạc, Bắc Cẩm và Hoàng Ngự Thịnh, một nhóm người mênh mông cuồn cuộn đi tới căng tin chúc mừng.

Mà người học viện Đế Sư lại là trở nên ảo não, từng cái từng cái đều là không nói lời nào cũng không biểu hiện, chỉ lo mất mặt.

......

Sau mấy ngày bước vào chiến giáp huấn luyện, lần này ra ngoài huấn luyện chính là triệt để kết thúc.

Đến cuối cùng cũng là tiến hành điều khiển chiến giáp và máy giáp, người sử dụng máy giáp không thể mang máy giáp đi, nhưng nếu là Thiên Lạc, có thể mang chiến giáp đi.

Đương nhiên, nếu là Diệp Tử Khải, chiến giáp bị đưa đi sửa chữa, cũng không có cách nào mang chiến giáp đi. 

Ngày kết thúc huấn luyện, tất cả mọi người
đều đi tới thao trường, nghe một giọng tà mị lạnh lẽo quen thuộc, nhanh chóng xông vào lỗ tai của bọn họ.

"Lần huấn luyện này, hết thảy học sinh đều cực kỳ nỗ lực, mong là các người sau này cũng có thể tiếp tục mang loại tinh thần này, tôi tuyên bố, lần huấn luyện này, đến đây là kết thúc."

Giọng Cố Kinh Thếtrong, lành lạnh mơ hồ mang theo một chút lãnh khốc, rồi lại đặc biệt tà mị, giống như rượu ngon say lòng người, khiến người ta hoàn toàn không có cách nào từ chối, chỉ có thể sâu sắc đắm chìm.

Đều là điên cuồng sùng bái Cố Kinh Thế, sau khi Cố Kinh Thế nói xong đoạn văn này, phía dưới cũng là bùng nổ ra từng trận tiếng vỗ tay, đặc biệt là bạn học lớp C, trên mặt từng cái từng cái đều là tràn ngập kích động, ánh sáng nơi đáy mắt càng có vẻ cực kỳ óng ánh.

Hiện tại lớp C đã hoàn toàn không giống trước, tất cả mọi người đều không uể oải như lúc trước, trái lại đều là ý chí chiến đấu sục sôi, tinh thần tràn trề!

Mà sau khi Cố Kinh Thế nói xong một câu như thế, hơi dừng lại một chút, sau đó thăm thẳm tiếp tục nói, "Những người khác giải tán, Thiên Lạc, cậu theo Tần Sơn, đến phòng làm việc của tôi một chuyến."

Nghe xong Cố Kinh Thế, Thiên Lạc theo Tần Sơn, dưới sự chú ý của mọi người, đi tới văn phòng Cố Kinh Thế.

Văn phòng Cố Kinh Thế ở tầng cao nhất trụ sở huấn luyện, trần nhà là tinh thể được đặc biệt chế tạo từ kỹ thuật phòng ngự mới nhất, nhìn qua như pha lê, nhưng có thể chống lại công kích của súng đạn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện