Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 162: Thiên Lạc gặp nguy hiểm (4)


trước sau

Đám Bưu Sơn nhìn thấy cảnh này trái tim chạy thẳng lên cổ họng!

Nhưng ngay tại lúc nghìn cân treo sợi tóc, Cố Kinh Thế rốt cuộc cũng tìm được một hình bóng quen thuộc.

“Tìm được rồi.” Đột nhiên mở bừng mắt, đôi mắt hờ hững của Cố Kinh Thế tràn ngập sát khí, điện từ quanh người nhanh chóng gia tốc, bị thúc đẩy thành một dạng gần giống với điện quang, sắc bén mà giống như lôi đình thổi quét, trực tiếp khiến đám động vật xung quanh giật thành than.

Sâu trong đôi mắt hiện ra sự cơ trí mà lạnh lẽo, Cố Kinh Thế hung hăng điểm mũi chân xuống mặt đất, tức khắc trên mặt đất để lại một hố sâu.

Sức mạnh đáng sợ khiến hố sâu nhanh chóng lan tràn ra như mạng nhện, trong chớp mắt đó Cố Kinh Thế đã lao đi nhanh như chớp đã không thấy bóng dáng!

Tốc độ cùng sức bật thật sự đáng sợ tới cực điểm!

Cho dù Tần Sơn cùng Bưu Sơn đã xem qua lúc Cố Kinh Thế sử dụng dị năng, giờ phút này trên mặt vẫn không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Thực lực như vậy, xác thật là quá mức nghịch thiên!

Mà Tần Phi Lãng cùng với những người khác đều kinh ngạc đến ngây ngốc.

Thốn Thử luôn trốn trong lều trại cũng thấy được thực lực đáng sợ của Cố Kinh Thế, trong lúc nhất thời sợ run đến mức lông tơ cả người dựng lên!

Tuy đã sớm nghe nói thực lực của Cố Kinh Thế cực kì nghịch thiên, nhưng giờ tận mắt nhìn thấy mới biết được thực lực của Cố Kinh Thế càng mạnh mẽ hơn cả trong lời đồn!

Mà lúc này, dụng cụ liên lạc trên tay Thốn Thử cũng vang lên. 

Nhanh chóng có một khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện trên màn hình điện tử của dụng cụ liên lạc.

Vẻ ngoài nhìn qua rất dịu dàng ngây thơ, cô gái trước mắt xinh đẹp đến mức có thể khiến bất kì kẻ nào mê muội, chẳng qua đáy mắt ẩn ẩn có chút ánh sáng tà ác, cứ thế phá hủy khuôn mặt mỹ lệ.

Người này không phải người nào khác đúng là Bạch Vũ Tâm!

“Đã suy nghĩ kỹ chưa?” Bạch Vũ Tâm
nhìn Thốn Thử, cười hỏi.

“Bạch tiểu thư, thực lực của Cố thiếu tướng cường hãn như thế, hiển nhiên rất coi trọng cái người gọi Chỉ huy Thiên Lạc kia, nếu tôi ra tay với Thiên Lạc, chẳng may bị Cố thiếu tướng phát hiện, tôi sẽ không gánh nổi a.” Thốn Thử nhướng mày, nhìn Bạch Vũ Tâm nói.

“Có cái gì phải lo lắng, chỉ cần anh giúp tôi giết Thiên Lạc, tôi sẽ cho anh vinh hoa phú quý, anh muốn cái gì liền có cái đó, đến lúc đó, Cố Kinh Thế khẳng định không tìm thấy anh.” Bạch Vũ Tâm nói như thế, đáy mắt cũng nổi lên sự âm độc, “Chỉ cần anh giúp tôi giết Thiên Lạc kia, như vậy anh muốn cái gì, tôi đều cho anh.”

“Bạch tiểu thư cất nhắc tôi, nhưng chuyện này đối với tôi cũng rất mạo hiểm a.” Thốn Thử xác thật là rất khó xử.

Thực lực đáng sợ của Cố Kinh Thế, thật sự khiến hắn nhìn mà run sợ!

Bạch Vũ Tâm nhìn dáng vẻ lùi bước của Thốn Thử, đôi mắt giảo hoạt xoay chuyển, “Không bằng như vậy, tôi tăng thù lao lên gấp ba, lại ra nước ngoài mua cho anh một hòn đảo nhỏ, như thế nào? Yêu cầu của tôi rất đơn giản, chỉ cần anh giết Thiên Lạc là được!”

Bạch Vũ Tâm nghĩ Cố Kinh Thế lại mạo hiểm vì Thiên Lạc, sự oán niệm trong lòng bùng cháy dữ dội, gần như muốn thiêu chết Bạch Vũ Tâm!

Nói cái gì cũng không thể chịu đựng việc Thiên Lạc ở cạnh Cố Kinh Thế, Bạch Vũ Tâm đều chưa từng được Cố Kinh Thế coi trọng như vậy, cái dang như Thiên Lạc căn bản không xứng để Cố Kinh Thế quan tâm như thế!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện