Lúc này Thiên Dung Thiên cười chứng tỏ ông rất vui vẻ.
“Trạch Huân nguyện ý theo con, con liền đưa nó đi đi, hai đứa vĩnh viễn là anh em.” Thiên Dung Thiên nói, đối với tình cảm của Thiên Lạc và Thiên Trạch Huân, ông quả thực rất kinh ngạc.
Đối với đứa con của mình, ông biết Thiên Trạch Huân từ nhỏ là người lãnh đạm, nội tâm lại cực kỳ cao ngạo.
Có thể khiến cho Thiên TRạch Huân khuất phục, đủ thấy Thiên Lạc rất cường đại.
“Ba, ba yên tâm, lúc trước con và Trạch Huân có hiểu lầm, nhưng bây giờ, sau này vẫn luôn là anh em tốt.”
“Khó hôm mới về nhà một lần, hôm nay liền ở lại nhà đi.” Thiên Dung Thiên vỗ vai Thiên Lạc nói.
“vâng.” Thiên Lạc đồng ý, xác thực hôm nay cô không có việc gì.
Ở Thiên gia suốt một buổi tối, Thiên Lạc nhận được điện thoại của Bắc Cẩm mới rời đi, đi cùng còn có Thiên Trạch Huân.
Trong điện thoại Bắc Cẩm nói Thiên Lạc đến quán bar nổi tiếng nhất Bắc thị, tên là Mị Lam. Anh ta cùng các thành viên khác của binh đoàn Thú Nha đang ở đó đợi hai người.
Lúc này Thiên Lạc mới nhớ, tối nay là bọn họ muốn tổ chức yến hội chúc mừng.
Ngày thường cô gần như không có thời gian giải trí, cho nên liền giao chuyên này cho Bắc Cẩm.
Quán bar Mị Lam nằm ở trung tâm thành phố, không thể nghi ngờ là quán bar đứng đầu.
Hôm nay là cuối tuần, bây giờ là mười giờ cuộc sống về đem vừa mới bắt đầu.
Ánh đèn nhấp nháy, muôn hình muôn vè trai gái đang nhảy nhót điên cuồng.
Bác Cẩm cùng ông chủ của Mị Lam có biết nhau cho nên được phòng Vip lớn.
Đêm nay, mọi thành viên Binh đoàn Thú Nha đều đến.
Theo Thiên Lạc nói, đêm nay bọn họ có thể tận hưởng, không cần tiết kiệm tiền cho cô.
Tuy rằng bình thường vô cùng tiết kiệm, nhưng Thiên Lạc đối với
bạn bè từ trước đến nay chưa hề keo kiệt.
Thiên Lạc, thiên Trạch Huân, Bắc Cẩm, Cao Nham, Đoan Mộc Tiêu Tiêu, Lê Lê AN, TRầm Liên Y cùng mấy nhân viên cấp cao cùng thuê một phòng, còn lại ở phòng bên cạnh.
“Lão đại,lúc trước Trạch Huân đã điều tra rõ thân phận của sát thủ K, nếu bây giờ hắn thật sự trả thù anh thì phải làm sao bây giờ?” Cao Nham uống rượu, nhìn Thiên Lạc có chút lo lắng nói.
Sát thủ K kia hoàn toàn chính là phân tử khủng bố.
“Chuyện này thật sự không sợ, hắn ta ra, tôi sẽ lại đuổi hắn vào bệnh viện tâm thần.” Thiên Lạc cười, giọng điệu lười nhác, một bộ dáng không sao cả.
An Liệc Dặc bây giờ hẳn đang ở bệnh viện tâm thần tiếp nhận trị liệu.
Chuyện này thật ra có chút châm chọc, An Liệt Dặc xuất thân cũng là một bác sĩ xuất sắc.
Ban ngày chữa bệnh cứu người, ban đêm lại biến thành Thần chết đi lấy mạng sống của người khác.
Nhân cách phân liệt cực đoan như vậy quả thực hiếm thấy, chỉ sợ không dễ dàng điều trị được.
“Thạch Đầu, hôm nay chúng ta đừng nói chuyện không vui, chúng ta mặc sức tưởng tượng hướng phát triển của binh đoan ta đi.” Liên y ngồi bên cạnh, ôn nhu nói.
Giọng nói ôn nhu, ngữ khí uyển chuyển, mang theo sự dụ hoặc đến tận xương tủy.