"Ông nội cảm thấy con như vậy không tốt sao?" Trừng mắt nhìn, Thiên Lạc hỏi.
"Đương nhiên tốt, tiểu Lạc lớn rồi, ông nội mừng thay cho con." Thiên Dư Phong nói như thế, nở nụ cười mang theo vài phần cáo già, "Tiểu Lạc, con vẫn ở trong trường học, không thể không tìm được bạn gái."
"Ông nội, con vẫn không có ý nghĩ cân nhắc tới chuyện này." Thiên Lạc không có hứng thú với phụ nữ.
"Cái gì mà không có ý nghĩ, tìm một vị hôn thê, đính hôn trước, cũng không lãng phí ý nghĩ gì." Thiên Dư Phong nhanh chóng nói, "Gần đây ông nội đã giúp con để ý, có không ít cô gái đại thế gia, cũng muốn gặp gỡ con."
Muốn gặp cô? Chỉ sợ không phải, những phụ nữ kia muốn gặp không phải Thiên Lạc cô đây, mà là muốn gặp được con trai của vợ cả Thiên gia kìa?
Hiện tại Thiên Lạc còn là một tên vô dụng, nếu không phải có thân phận con trai của vợ cả Thiên gia, chỉ sợ căn bản không có ai để ý đến cô.
"Ông nội, con thật sự không hề có hứng thú với những thứ đó, ông không cần sắp xếp thay con." Thiên Lạc lập tức từ chối.
"Sao vậy, có phải là có người trong lòng? Nếu có, con nói cho ông nội, dù cho không phải từ đại thế gia, chỉ cần con thích, là ai cũng được." Thiên Dư Phong rất là dung túng nói.
Thiên Lạc đang muốn nói không có, trong đầu không khỏi hiện ra gương mặt tà mị quyến cuồng của Cố Kinh Thế.
Mẹ nó, không phải chứ?
Bị Cố Kinh Thế xuất hiện trong đầu làm cho kinh ngạc, Thiên Lạc có chút im lặng.
"Thật sự có ư, ai vậy?" Thiên Dư Phong cực kỳ tò mò hỏi.
"Không có không có, ông nội, mỗi ngày con vội vàng huấn luyện, làm sao có thời gian tìm bạn gái, chuyện như vậy không vội vàng được, tự con sẽ xem xét." Đá văng Cố yêu nghiệt trong đầu mình ra ngoài, Thiên Lạc khôi phục tỉnh táo nói.
Nhìn Thiên Lạc cau mày, Thiên Dư Phong lập tức gật đầu, "Được được, con nói gì chính là cái đó, chẳng qua trong lần đại hội gia tộc lần này có không ít
cô gái trẻ, tự con nhìn chọn, thích ai thì cứ nói cho ông nội."
"Ông nội!" Thiên Lạc thực sự muốn điên rồi, cau mày nhìn Thiên Dư Phong.
"Được rồi được rồi, không nói, đi, cùng ông nội ra ngoài đi dạo một chút." Thiên Dư Phong quay về Thiên Lạc, cũng là vô cùng thương yêu, lập tức cười, dẫn Thiên Lạc đi ra ngoài một chút.
Buổi tối còn cùng Thiên Dư Phong ăn cơm, sau khi ăn xong, Thiên Lạc trở lại phòng mình.
Bận rộn cả một ngày, Thiên Lạc cũng mệt mỏi, tắm vội xong, liền trực tiếp nằm trên giường lớn mềm mại....
Trên khuôn mặt đều mang theo một chút uể oải, Thiên Lạc đưa tay sờ sờ bụng dưới của mình, nơi đó là vị trí kinh mạch.
Lần này chuyện Vân Long, làm Thiên Lạc càng ngày càng cảm giác được tầm quan trọng của hồn lực.
Nếu có hồn lực, lúc ấy cô sẽ không bị Đông Phương Minh khống chế, rất nhiều chuyện phiền toái phía sau, cũng đều có thể tránh khỏi.
Nói cho cùng, bây giờ cô còn chưa đủ mạnh.
Muốn đi tới con đường cường giả chân chính, Thiên Lạc vẫn là phải nghĩ cách mở phong ấn mà mẹ cô bố trí trên kinh mạch.
Nghĩ đến đây, Thiên Lạc cũng hít sâu một hơi, sau đó nhanh nhắm chặt mắt lại, rơi vào ngủ say.
Ngủ thẳng hừng đông, hôm nay chính là ngày đại hội gia tộc.
Đến ngày hôm nay, tất cả mọi người trên dưới Thiên gia đều tụ tập ở Thiên gia, thậm chí còn mời rất nhiều người của đại gia tộc khác cùng nhau tới Thiên gia làm khách.
Cái gọi là đại hội gia tộc, trên thực tế giống như tiệc rượu, chỉ có điều, bữa tiệc này cực lớn, mỗi một năm đều bố trí cực kỳ hoa lệ.