Edit: Hạ Vy
_____
Chương 41: Tâm sự nặng nề chốn hồng trần.
Sau khi báo cho Mộ Chi Minh nên hồi kinh ngay lập tức, Cố Hách Viêm trở về lều của chủ soái, ánh mắt cả ngày ảm đạm, mất hồn mất vía.
Sáng sớm hôm sau, Từ Tri Vi cầu kiến, Cố Hách Viêm nghe đến lập tức cho người tiến vào.
Từ Tri Vi vừa bước vào doanh trướng vội vàng nói: "Tướng quân, Mộ đại..."
Cố Hách Viêm nhẹ giọng đánh gãy lời hắn ta nói: "Không cần nói, ta đã biết."
Hắn biết Mộ Chi Minh ngày hôm qua đột nhiên rời đi quân doanh, không để lại một lời nào.
"Tướng quân ngươi biết?"
Từ Tri Vi sửng sốt.
"Ừm." Cố Hách Viêm gật đầu.
Từ Tri Vi sốt ruột: "Vậy tướng quân mau đi ra đi!"
Cố Hách Viêm nghi hoặc: "Đi ra? Đi nơi nào?"
Từ Tri Vi nghĩ thầm vậy ngươi nói ngươi biết là biết cái quái gì, mặc dù hắn ta nghĩ vậy nhưng rất nhanh đã thu hồi lại, nói tiếp: "Xe ngựa của Mộ đại nhân đang dừng ở cửa quân doanh chờ đấy! Tướng quân, ngươi không tiễn y sao?"
Cố Hách Viêm bỗng dưng đứng lên, sửng sốt sau một lúc lâu mới nói: "Y còn chưa đi?"
Từ Tri Vi vội nói: "Chưa đi đâu!"
Cố Hách Viêm hoang mang rối loạn mà bước hai bước ra ngoài, bỗng nhiên đi được một lúc đã ngừng lại, chần chừ nói: "Ta... Ta không đi, ngươi thay ta tiễn y đi."
Tuy rằng hắn không biết vì sao Mộ Chi Minh không giống như kiếp trước tức giận mà trực tiếp rời đi, nhưng hắn biết rõ lời nói hôm qua của mình, xác thực đã làm y tức giận.
Mặc dù ý định ban đầu không phải như vậy, nhưng Cố Hách Viêm còn biết nói gì hơn, biên cương ngày đêm giá lạnh, thay đổi thất thường, nếu ở đây thêm một ngày, bệnh tình của Mộ Chi Minh chỉ ngày một tăng thêm, hắn thật sự lo lắng, cho nên chỉ còn cách tìm lý do thoái thác, lệnh Mộ Chi Minh lập tức trở về.
Từ Tri Vi hoảng sợ: "Tướng quân ngươi vì sao không tự mình tiễn Mộ đại nhân?"
Cố Hách Viêm nói: "Hôm qua có chút mâu thuẫn nhỏ, y lúc này hẳn là không muốn nhìn thấy ta."
Tham quân sư Từ thật sự cảm thấy đau đầu không thôi, nếu không phải ngại chuyện Cố Hách Viêm là chủ soái, hắn ta nhất định sẽ không kiêng nể là đem lời trong lòng rống lên: Mau đem khí thế gϊếŧ địch trên sa trường của ngươi ra cho ta! Đem hình ảnh hùng dũng oai vệ ra cho lão tử! Tính cách biệt nữu này của ngươi nhất định không lấy được tức phụ có biết không, mau đi!
Tham quân sư Từ nghiêm mặt nói: "Tướng quân, ngươi có thể nghĩ đến chuyện này là tốt, nhưng nếu hôm nay ngươi không đi, nhất định sẽ hối hận cả đời!"
***
Lúc này, ở mộc chòi canh gác bên quân doanh, Mộ Chi Minh đã đứng bên xe ngựa lúc lâu, lẳng lặng chờ đợi.
Mới vừa rồi Hạ Hầu Hổ cùng Từ Tri Vi đến tiễn đưa, Mộ Chi Minh nói lời cảm tạ, sau đó còn thăm dò mà thử hỏi: "Vì sao không thấy Cố tướng quân? Buổi sáng quân vụ rất nhiều, không tiện đến?"
Hạ Hầu Hổ nói: "Cố tiểu tướng quân vẫn luôn rất bận..."
Từ Tri Vi cao giọng đánh gãy: "Không, hắn không bận!"
Làm ngươi dùng tâm cảm nhận! Để mẹ hắn cảm nhận cẩu trong bụng đi!
Từ Tri Vi nói: "Mộ đại nhân ở đây chờ một lát, không chừng Cố tướng quân nhớ lầm giờ, ta đi nhìn một cái." Nói đoạn hắn ta lập tức túm Hạ Hổ Hầu vội vã rời đi.
Mộ Chi Minh vì thế mà đứng ở