Nghe thấy cô nói đến tiền là của Mộ Hàn, lại còn thấy Bối Hi cô rất quyết tâm có được mảnh đất mà không hề có sự do dự hay suy nghĩ nào khiến hắn thích thú không thôi.
Mộ Hàn ơi là Mộ Hàn! Không những mày ngu ngốc mà cô bạn gái nhỏ của mày cũng ngu không kém.
Đúng là khôn ba năm dại một giờ.
Mang danh tài giỏi đến đây là đủ rồi, đã đến lúc thời của mày hết rồi Mộ Hàn à.
“Anh?”
Thấy anh ta đang thả hồn vào suy nghĩ của mình, cô chán ghét nhưng vẫn phải giả bộ e ngại mà lên cất gọi.
Giật mình một cái, anh ta cười gượng gạo cho qua rồi nhìn cô nghiêm túc nói:
“Em yên tâm, chuyện này cũng rất đơn giản mà thôi.”
“Vậy thì mỗi lần em nên tăng lên bao nhiêu? Anh nghĩ bên đấy có thể theo đến mức giá nào?”
Cô dừng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn anh ta, hững câu hỏi được đặt ra lia lịa làm Hoành Triết chóng hết cả mặt.
Rất muốn ngồi cũng cô để nói chuyện một cách tâng bốc nhưng thời gian không cho phép.
Chỉ còn đứng chưa đầy 10 phút nữa là tới giờ, anh ta phải đánh nhanh rút nhanh.
“Em cầm đến đây bao nhiêu?”
“Hơn 70 tỷ… sao vậy? Không đủ hả anh? Vậy em rút thêm tiền của em để góp vào nữa nha.”
Anh ta đứng hình trước câu nói hồn nhiên đến vô tội của cô.
Thật không thể tin nổi, là hơn 70 tỷ lận đấy.
Nó còn nhiều gấp đôi số tiền mà anh ta dự đoán.
Chưa kể còn có thể tăng thêm nữa, tiền đấu càng nhiều thì có phải tiền công của anh ta càng cao không?
“Haha… vậy là được rồi.
Cầm số tiền lớn như vậy trong tay, anh tin chắc sẽ lấy được mảnh đất đấy về.”
“Vây còn bên đấy nhắn sẽ đấu đến bao nhiêu?”
“Tử gia cũng là một công ty lớn, anh nghĩ số tiền họ bỏ ra cũng không nhỏ đâu.”
“Vậy sao…”
Vậy thì càng tốt, họ tốt nhất nên bỏ ra thật là nhiều.
Nhiều đến nỗi mà hết con đường để trở mình.
“Em yên tâm, mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.”
…
Đến giờ đấu giá, mọi người đều an vị ngồi vào vị trí của mình.
Tất cả đều xôn xao mà hướng mắt về chiếc bục lớn và sáng chói.
Chỗ cô chọn ngồi là một nơi khá khuất.
Đối với mấy người muốn thể hiện chơi nổi như tên Vỹ Trác thì đây có thể xem là một nơi không đáng nhắc tới.
Cô chỉ cần liếc là có thể thấy, chỗ anh ta ngồi là vị trí hàng đầu và nằm chính giữa.
Dù vô tình hay cố ý thì đều có thể nhìn thấy anh ta rõ ràng.
Như thể sợ người ta không biết anh đang có mặt trong buổi đấu giá.
Vậy thì cũng chả sao, bao nhiêu hào quang ảo này làm ơn hãy chiếu thẳng vào anh ta.
Làm cho anh ta nổi bật nhất, tỏa sáng nhất.
“Buổi đấu giá xin được phép bắt đầu!”
Sau câu nói của người MC thì một tràng pháo tay vang lên.
Tiếp theo sau đấy là chiếc màn hình Led rộng lớn bắt đầu chuyển động.
Trước tiên là những mảnh đất nhỏ và không phải mục tiêu của cô.
Đợi đến nửa chương trình rồi thì mới tới thứ cô cần.
Hoành Triết ngồi gần đấy cách cô không xa nháy mắt ra hiệu.
Cô như thể hiểu ý mà gật đầu một cái khiến anh ta thêm phần an tâm mà tiếp tục theo dõi trận chiến tiếp theo.
“Bây giờ là đến mảnh đất rộng lớn phía Bắc.”
Màn hình tiếp tục thay đổi, hiện ra những hình ảnh và giấy tờ liên quan.
Cầm cây búa nhỏ trên tay, người đó đập xuống một cái rồi nói lớn qua micro:”Giá khỏi điểm của chúng tôi là 20 tỷ.
Mỗi lần đấu số tiền tăng lên ít nhất là 5 tỷ.”
“25 tỷ.”
“Tôi 30 tỷ.”
“35 tỷ.”
Liên tiếp những tấm bảng được đưa lên, giá đất cũng theo đó mà tăng vọt.
Đợi đến khi chiếc búa đập lần thứ hai thì cô mới giơ tấm bảng có số 15 của mình lên.
Nhẹ nhàng như lông vũ mà gia nhập cuộc đua:”45 tỷ.”
“Ồ! Đã 45 tỷ rồi mọi người ơi.
Có ai đưa ra giá cao hơn không ạ?”
Người MC đấy đứng thẳng lên, nghiêng nghiêng ngó ngó lắm mới thấy được cô.
Tiếng anh ta cất lên làm biết bao người chú ý cũng đổ dồn ánh mắt về phái cô.
Cuối cùng cũng nghe thấy giọng của cô, đây chính là điều mà Vỹ Trác chờ đợi nãy giờ.
Anh ta lấy lại sức sống và hào hứng lên hẳn.
Cuộc đua bây giờ mới bắt đầu.
Triệu Bối Hi, cô sau này sẽ phải cùng thằng người yêu chết tiệt của cô khóc thét dưới chân