Sắp tới là thôi nôi tròn một tuổi của con, anh quyết định dành tặng cho nó một món quà lớn đầy bất ngờ và thiết thực nhất.
Được sinh ra trong một gia đình giàu có, muốn gì có đó thì làm sao anh có thể tặng cho nó mấy món quà tầm thường được? Như vậy chẳng phải sẽ làm mất mặt của anh, một vị tổng tài quyền lực ư?
Nghĩ là làm, anh bắt tay ngay vào công tác chuẩn bị.
Trước tiên nên làm gì nhỉ?
Ngồi suy nghĩ một chút thì anh đã có ý tưởng trong đầu, tranh thủ lúc vợ và con nhỏ còn ngủ thì anh nhanh chóng rời đi.
Điểm đến mà anh hướng tới chính là khu trung tâm lớn nhất thành phố.
Bước vào trong với phong thái ung dung và đầy tự tin, anh thu hút được rất nhiều ánh nhìn từ người khác.
Đầu tiên là mua cho người vợ, người mẹ đã vất vả sinh ra cho anh một đứa con đáng yêu món quà nhỏ trước.
Lần bước tới lầu sáu nơi đây bán toàn những món đồ trang sức quý giá.
“Xin chào quý khách, xin hỏi ngài muốn mua gì ạ?”
Một người nhân viên lịch sự bước tới, nghiêm chỉnh mà chào hỏi anh rồi giới thiệu mặt hàng.
Vị khách này thoạt nhìn cao quý và giàu có, cô ta nhất định phải biểu hiện cho tốt để anh ta mua những món mắc nhất.
“Tôi muốn mua tặng cho vợ của mình một bộ trang sức quý, nếu hiếm nữa thì càng tốt.”
“À vâng, em đã tiếp nhận được yêu cầu anh.
Dựa theo lời anh nói thì em xin giới thiệu tới anh một bộ trang sức tới từ thương hiệu Harry Winston.”
Cô dẫn anh đi tới một khu cao cấp, trưng bày tất cả những món đồ hiệu quý giá và mắc tiền nhất.
Danh xứng với thực, nơi đây có lẽ là nơi nhiều phụ nữ mê mệt nhất.
Những ánh đèn chiếu sáng phản chiếu lên những viên kim cương to nhỏ đủ màu sắc, làm cho người ta nhìn đến khó mà rời mắt.
Ở đây có đủ thứ từ bông tai, nhẫn cho tới đồng hồ đều có đủ.
Sự xa xỉ ở đây đủ để kiến người ta muốn mờ mắt.
Nhờ sự tư vấn và chọn lựa của bản thân, anh quyết định mua bộ trang sức thương hiệu mà cô nhẫn viên đã giới thiệu.
Thanh toán tiền, làm giấy tờ và xách theo món đồ trên tay rời đi.
Anh còn rất nhiều thứ phải chuẩn bị, không còn nhiều thời gian nữa.
Những nơi tiếp theo mà anh ghé là cửa hàng quần áo và một số nơi giấu tên.
Chuẩn bị hết thẩy mọi thứ xong xuôi, anh cảm thấy mình thật là một người cha, người chồng tuyệt vời.
Chuyện tiếp theo cần giải quyết chính là điểm quan trọng nhất.
Cất hết đồ đi và cẩn thận giấu kín.
Anh lái xe qua công ty để nhanh chóng hoàn thành công việc cho những ngày sắp tới.
Mang theo tâm lí sảng khoái và vui vẻ tới công ty, anh làm việc không mệt nghỉ cho tới trưa.
Canh thời gian vừa đủ, anh vừa rời khỏi công ty vừa rút điện thoại ra và gọi tới số của ai đó.
“Alo, em nghe.”
Bối Hi ở bên kia khó hiểu mà nói vọng qua điện thoại.
Chẳng phải bây giờ là lúc anh đang làm việc sao? Gọi về cho cô chẳng lẽ là có việc gì?
“Anh… em… có thể giúp anh chuyện này không?”
Giọng anh thều thào, khó khăn mà cất lời.
Cô nghe thế thì lo lắng càng tăng cao, nhanh chóng hỏi anh có chuyện gì thì chỉ nghe anh nói:
“Anh không sao… chỉ là em có thể mang con qua nhà ba mẹ được không?”
“Sau đấy anh sẽ nói rõ… chuyện này gấp lắm.”
Không suy nghĩ nhiều, cô nhanh chóng đáp lại rồi mang theo một chút đồ của con trai tới nhà ba mẹ chồng để gửi.
Cô vừa rời khỏi nhà thì anh cũng vừa đến nhà.
Mang theo một đống đồ tay cầm không hết vào nhà.
Anh vén tay áo, bắt tay vào công việc chuẩn bị.
Đảm bảo hôm nay sẽ là một ngày siêu tuyệt vời với anh.
Chuẩn bị xong xuôi, nhìn lại thành quả của mình mà anh vừa lòng không thôi.
Đúng là tài năng thì làm cái quái gì cũng tài năng mà.
Đang cảm thán nhân sinh thì điện thoại của anh kêu lên.
Không cần nhìn thì anh cũng biết chắc chắn là cô gọi tới rồi.
Vừa kết nối, cô đã sốt sắng hỏi:“Anh đang ở đâu?”
“Anh… ở nhà… đây… khụ khụ.”
“Được chờ em một chút.”
…
Cạch…
Cánh cửa mở ra, cô nhanh chóng phi vào nhà thì thấy anh đang đứng ngay ở sau cửa.
Nhanh chóng bước tới chỗ anh, cô lo lắng nhìn từ trên xuống dưới xem anh có chuyện gì không.
“Chỗ nào, anh có sao không?”
Giờ này mà anh lại ở nhà, có phải có chuyện gì hay anh không khoẻ ở đâu không? Càng nghĩ cô càng lí lắng muốn chết đây này.
“Từ từ đã, em uống cốc