Sau một tháng nằm viện thì hôm nay Đỗ Minh đã được xuất viện về nhà dưỡng thương, mọi chuyện ở nhà chính đã có dì Lâm chuẩn bị nên chu đáo vô cùng.
Đỗ Minh vẫn ngồi xe để An Thiên đẩy đi dạo vườn hoa và cẩm tú cầu, không biết có phải phẫu thuật dạ dày mà ảnh hưởng tới trí nhớ không, đã ba ngày kể từ lúc về nhà chính Đỗ Minh đã không viết thư hay đề cập gửi thư cho Mẹ anh ta như mọi khi, An Thiên cũng không dám nhắc đến.
"Cậu chủ, hôm qua ông chủ Đỗ có đến và mang theo nhiều đồ bồi bổ cho cậu nhưng lúc đó thấy cậu ngủ nên ông chủ và phu nhân chỉ dặn dò tôi chăm sóc chú ý hơn rồi về không ảnh hưởng đến giấc ngủ của cậu.
" dì Lâm ở nhà mát soạn quà tặng và kiểm kê trước để không bị ai chạm vào phá như lần trước.
"Cũng chỉ có gia đình Minh Nhật là thật lòng yêu thương cậu chủ.
" An Thiên không khỏi cảm thán việc đầu thai sai nhà này của Đỗ Minh.
Ba của Đỗ Minh có đến một lần nhưng đến để trách móc anh làm gia đình và ông Nội lo lắng rồi tức giận bỏ đi, đúng là một người cha mà t*ng trùng nào cũng không muốn đậu thai để vào nhà ông ấy mà.
Hiện tại Đỗ Minh đã có thể mở lời nói chuyện với An Thiên thì xem ra đã có chuyển biến tốt, cậu đang chờ xem anh ta sẽ làm gì để không bị người ta mưu hại nữa.
Đỗ Minh sau khi khoẻ lại đã có thể đi lại, vết thương được chăm sóc tốt cũng mau chóng lành lại dù có vết sẹo dài ở cơ múi số ba, cậu làm xong việc chăm sóc những bụi cây kia thì đang ngồi ở nhà mát nghĩ ngơi và tổng kết lại một số sự kiện nổi bật mà chỉ trong một tháng cậu gần như lo bạc tóc.
Chuyện Đỗ Minh bị hại thành ra như vậy nhưng cũng thúc đẩy chuyện anh nói chuyện được thì tính ra một tháng này cũng đáng với anh ta, rồi cả việc Tề Nam trở về, nếu ở đời trước của cậu hay những truyện cậu đã đọc thì trường hợp này không giống, An Thiên lúc đầu chỉ muốn kiếm tiền dự trữ trước khi biến cố năm lớp mười hai xảy ra nhưng hiện tại chi phí thì đã có bởi việc làm ở chỗ Đỗ Minh có tiền lương rất cao so với một học sinh cấp ba như cậu nhưng Tề Nam lại xuất hiện lúc này.
"Cũng may là lúc này mình với anh ta không biết gì về nhau cả, cứ vờ như không biết có gặp nhau cũng như người lạ, anh ta cũng đâu có quyền áp bức mình nữa.
" An Thiên cảm thấy mối lo ngại Tề Nam không quá đáng sợ với cậu, tài khoản cậu đã gần hai mươi triệu đồng, đã có thể dư sức cho cậu luyện thi đại học, hơn nữa còn làm ở đây là còn có tiền dự trữ trước để lên Đại học vừa học vừa làm cũng có dư.
"Đại học.
" tiếc nuối lớn nhất của An Thiên chính là vì tiền bạc mà bỏ dỡ, dù bằng trung cấp kia của cậu có giỏi đến mấy thì mấy ai xét đến học lực của trung cấp chứ, ngay từ vé vào cổng thì hồ sơ của cậu đã nằm sau bằng Đại học, cao đẳng kia rồi.
An Thiên hiện tại đã không còn nhận trợ cấp của Bác gái ở quê nữa, cậu nói mình xin làm giúp việc có thể độc lập chi phí nhưng với người như bác gái chuyện một cậu học sinh mới lên lớp mười một làm sao có thể trang trải đủ chi phí cơ chứ nhưng cậu vẫn thuyết phục được Bác gái, cậu biết con cái của Bác gái bất hòa ở đời trước chính vì Bác gái lo cho cậu ăn học tới nơi tới chốn còn họ dù không muốn học nhưng cũng ra đời làm việc kiếm tiền, nếu cậu không phiền Bác gái nữa, chắc chắn họ sẽ yêu thương Bác gái hơn.
"Đang nghĩ gì đấy?" Đỗ Minh từ sau đến