"Tiểu Thiên.
" tiếng nói của Đỗ Minh làm An Thiên phải giật mình quay đầu lại, có gì đó không đúng lắm, ngữ khí này xem ra rất bình ổn, không hề có gì đe dọa hay trách phạt nặng nề gì.
"Cậu chủ, sao cậu lại đến đây, có việc gì sao?" An Thiên bình tĩnh chạy đến cạnh Đỗ Minh, trông anh ta không có vẻ gì để tâm chuyện hôm qua.
"Không phải dì Lâm nói em cần phải mua đồ dùng học tập sau, anh đi cùng em.
" Đỗ Minh mắt đầy ưu tư nhìn An Thiên.
"Anh họ, bọn em có mua sách rồi, chiều nay còn đến trường nhận đồng phục thể dục và sách tự học ở thư viện, anh đi cùng bọn em nhé.
" Minh Nhật cảm thấy anh họ hôm nay tâm tình cũng không quá tệ nên vui vẻ nói cười như mọi khi.
Đáp lại lời nói chân thành từ cậu em họ kia là ánh mắt tia lửa của An Thiên.
"Tên Minh Nhật thói tha, ai bảo cậu nhiều chuyện như thế, tôi đây chưa đủ phiền hay sao?" nội tâm An Thiên của hiện tại là núi lửa phun trào.
"Được, chiều anh đi với tụi em.
" Đỗ Minh đồng ý như thế thì An Thiên kiếm cớ gì được nữa.
Hôm nay chỉ nhận lớp cũng như phổ biến chương trình học nên mười giờ ba người họ đã về nên ghé nhà sách mua thêm dụng cụ học tập, giờ chỉ mới hơn mười một giờ.
"Các em định nấu cơm ăn à.
" Đỗ Minh mình ba người họ tay cầm rau, tay cầm cá, còn An Thiên ôm một quả dưa hấu đứng đó.
"Dạ đúng rồi, thường thì chúng em hay nấu cơm ăn chung, anh có muốn ăn cùng không?" một lần nữa An Thiên muốn ngọn núi kia phun trào rơi cục nào đó vô đầu Minh Nhật.
"Tất nhiên rồi, anh cũng muốn thử món ăn các em nấu, chắc sẽ ngon lắm.
" Đỗ Minh đúng là biết tận dụng cơ hội, cứ thế Minh Nhật dẫn Đỗ Minh vào khu trọ trong sự ngỡ ngàng và bất lực của An Thiên và A Huy.
"An Thiên cậu nói xem, một thiếu gia như anh ta đến đây là có chuyện gì được nhỉ.
" A Huy đã nghe Minh Nhật kể không ít chuyện về Đỗ Minh, nhưng thực tế anh ta không lạnh lùng và khép kín như Minh Nhật miêu tả cho lắm.
"Tớ cũng không biết, chắc là sống trong cung điện lâu quá, hôm nay muốn vi hành, thị sát dân tình.
" An Thiên cũng chịu, gió đến che mắt, mưa đến cuốn chăng vậy.
(việc gì đến cứ đến, ông đây chấp hết)
Vào đến phòng trọ, Minh Nhật kéo anh họ đến chiếc giường nhỏ ngồi đó, còn bản thân và An Thiên thì vào thay đồ, Đỗ Minh nhìn một vòng căn phòng trọ này, sạch sẽ và ngăn nắp là điều đầu tiên anh nói đến, chiếc giường tầng giúp tiết kiệm diện tích, bếp được đóng kệ cũng bàn ăn nhỏ cạnh mép tường có thể hình dung là phiên bản thu nhỏ của các căn hộ chung cư hiện tại, bếp đến bàn ăn rồi phòng khách, được phối hợp rất hợp lý, căn phòng 20m2 xem ra rất ấm cúng.
A Huy cũng thay đồ xong, từ phòng bên mang theo một cái rỗ nhỏ chạy sang, Minh Nhật lấy trong túi ra một bó rau muống cùng vài loại rau anh chưa biết tên, An Thiên thì rửa cá rồi ướp gia vị loay hoay trong bếp trong rất chuyên nghiệp.
Đỗ Minh như chiếc camera quay qua quay lại nhìn khung cảnh náo nhiệt này.
"Cậu lặt ngắn một chút, để như thế cho trâu gặm à.
" A Huy cầm cọng rau mà Minh Nhựt vừa lặt xong, nó dài hơn cả gang tay.
"Tớ biết rồi, cậu làm tớ giật mình đó, sao lại lớn tiếng thế hả.
" Minh Nhật phụng phịu.
"Tập trung đi, lát An Thiên ra đây lại chưởi cả tớ và cậu đấy.
" A Huy vừa nói vừa chỉ lại Minh Nhật.
An Thiên nhìn ra cũng vui vẻ cười tươi, chợt ánh nhìn của cậu chuyển sang hướng Đỗ Minh, anh ta cũng đang nhìn cậu với ánh mắt thâm tình.
"Anh nhìn gì tôi vậy, hôm nay là ngày nghĩ của tôi nha, đừng tác động vật lý với tôi à.
" An Thiên lại nhìn ánh mắt thâm tình đó là ánh mắt đe dọa cơ đấy.
"Có cần anh phụ gì không?" Đỗ Minh đứng lên đến cạnh An Thiên.
"Anh lột tỏi đi.
" An Thiên cũng không nhân nhượng, công tử thích cảm giác yên bình của người bình dân trong truyện cậu đọc đầy rồi, anh muốn thế thì ca ca An Thiên đây giúp anh.
Đỗ Minh từ qua loa đến tập trung, anh lột mãi mà tỏi cứ không tróc lớp ở ngoài ra, làm một lúc mới quen tay, ba tép tỏi anh đã làm sạch.
An Thiên ra lấy rau của hai người họ để vào chế biến, khi An Thiên bước vào, khung cảnh Đỗ Minh trong chiếc áo sơ mi được xắn lên cao, đang tập trung băm tỏi, thoáng chút làm tim cậu đập nhanh.
"Tác giả tiểu thuyết miêu tả trong truyện đúng là không sai, tổng tài vào bếp là vô cùng tuấn mỹ và tỏa sáng mà.
" An Thiên vỗ vỗ hai má rồi bước vào tiếp tục nấu nướng.
"Ăn cơm thôi nào.
"
Minh Nhật vui vẻ dọn chén, A Huy mang cả nồi cơm, hôm nay thêm người nồi cơm siêu nhiều luôn, An Thiên và