Editor: Pun
Vương gia có hai mẫu ruộng nước không tồi, cũng thuộc loại lúa nước thượng hạng. Bây giờ đã là tháng năm gần qua tháng sáu, để qua hơn một tháng nữa là có thể bắt đầu thu hoạch.
Ngoài hai khối ruộng nước ra, Vương gia còn đang khai khẩn đất hoang bên trong khe núi, cấu tạo và tính chất của đất đai không phải đất mặn, có thể trồng một ít khoai lang, hạt bắp cùng với rau dưa. Mấy ngày nay, Vương Tiểu Nhị chính là bận rộn làm việc ở khe núi này. Trước nhà của Vương gia cũng có một mảnh vườn để trồng rau, nhưng lại lộn xộn vô cùng, lẻ tẻ chỉ có vài loại rau dưa.
Quý An Dật dùng thời gian vài ngày để chỉnh lý chuyện trong nhà gọn gàng ngăn nắp, nhìn vào thì cảm thấy thoải mái hơn nhiều, hắn định đi qua khe núi nhìn Vương Tiểu Nhị một chút, sau khi trở về thì dùng linh thủy pha loãng để tưới mảnh vườn trước nhà.
Ngoại trừ lần Vương Bảo Nhi cho sáu mươi đồng tiền thì trong nhà một đồng cũng không có.
Số tiền này đối với hắn là vô dụng, có linh thủy ở đây, thì thân thể này không cần lo lắng, chỉ cần sửa lại đồ ăn một chút, nấu cho dinh dưỡng là được.
Nếu Vương Bảo Nhi có hỏi lại, Quý An Dật vẫn trả lời được, hắn đã nghĩ ra đối sách cả rồi.
Chờ thêm vài ngày, rau dưa trong vườn đều mọc lên, hắn sẽ gánh rau lên trấn trên bán, có chút tiền trong tay, thì có thể mua vài con gà về nuôi, không phải nuôi để bán lấy tiền, mà hắn chỉ nghĩ muốn cải thiện thêm cho cuộc sống, tự mình nuôi thì cảm giác hương vị sẽ tốt hơn.
Đem thân thể dưỡng thật khỏe, sau đó, hắn còn muốn nghĩ biện pháp làm giàu. Nếu không có sức khỏe, dù có nhiều tiền hơn thì cũng không phải là của mình.
Hà Khê thôn cách trấn Cảnh Dương không xa, đi bộ khoảng nửa canh giờ thì tới, bởi vì cách trấn khá gần, Hà Khê thôn cũng được coi là giàu có, nhà nào cũng ăn no mặc ấm, cuộc sống hàng ngày trải qua rất tốt đẹp, trong thôn tiểu a ca tốt đều cưới phu lang(vợ) giỏi, còn tiểu ca nhi tốt thì cũng đã gả lang phu (chồng).
Bởi vì nguyên nhân này, Quý An Dật mới nghĩ, bước đầu tiên trước nên dùng rau dưa kiếm món tiền nhỏ, gánh rau lên trấn trên bán, ở trong thôn là một phương pháp kiếm tiền rất bình thường, sẽ không khiến cho nhiều người chú ý.
Hắn ở trong thôn bình thường là một đứa ngốc, ngày thường không có làm gì khiến cho người khác chú ý, sống hòa thuận với mọi người, chuyện gì không can hệ tới mình, vẫn giúp đỡ một tay. Nhưng nếu nhà hắn bỗng nhiên kiếm được một số tiền lớn, một truyền hai, hai truyền ba, mọi ánh đều sẽ chú mục vào nhà hắn, quang minh chính đại hay thập thò lén lút đều sẽ đến thăm dò nghe ngóng a.
Nếu ngày hôm đó đến chắc hắn sẽ không qua nổi, nhất định sẽ rất ồn ào.
Bây giờ hắn vẫn phải kiên định, từng bước một mà hướng tới tương lai, buồn rầu thì cũng không làm được gì. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thỏa, sẽ không dẫn đến bất hòa cùng phiền phức.
Đóng kỹ cửa nhà, Quý An Dật cầm theo ấm nước và bố khăn ẩm ướt hướng khe núi đi đến.
Dựa vào mặt trời, hắn đoán thời gian cũng không quá chuẩn, trước kia đều trực tiếp xem đồng đeo tay hoặc điện thoại di động, bây giờ dùng biện pháp nguyên thủy, dựa vào trí nhớ của thân thể này, hắn chỉ có thể ước chừng đại khái, bây giờ là khoảng chín giờ kém mười, cũng chính là đầu giờ Tỵ.
Vương Bảo Nhi ra khỏi nhà khoảng đầu giờ Thìn (từ 7h-9h sáng), tính toán như vậy, ước chừng cách nhau khoảng hai giờ.
"Đi ra đồng xem Tiểu Nhị hả?" Đi từ xa đã nhìn thấy Quý An Dật cùng đồ đạc trong tay hắn, mắt Vương Bảo Nhi hiện lên ý cười nhàn nhạt.
"Vương ca nhi." Quý An Dật dừng lại chờ, cười cười nói: "Bận bịu chuyện trong nhà xong rồi, ta đang định qua ruộng nhìn thử Tiểu Nhị."
Đi phía sau, ánh mắt Vương Bảo Nhi không chút che dấu mà đánh giá Quý An Dật, nhìn sắc mặt y so với hôm trước đã tốt hơn nhiều, trong lòng hắn rất vui mừng, nhưng vẫn cau mày hỏi: "Ta đi ngang qua nhà Lí đại phu, hắn nói ngươi không có qua xem bệnh bốc thuốc."
"Thân thể ta, ta hiểu rõ, Vương ca nhi đừng lo lắng, hiện tại công việc trong nhà không nặng cũng không vội, ta cũng có thời gian nghỉ ngơi, chậm rãi điều dưỡng thì tốt rồi. Năm mươi đồng tiền kia ta nghĩ, dùng để bốc thuốc thì không phù hợp lắm, uống nó vào còn không biết có khỏe lên được hay không, chi bằng mua ít thịt, cải thiện một chút đồ ăn, ăn được đồ tốt thì khí sắc