- Làm thế liệu có quá đáng lắm không? Cô ấy chỉ là con gái thôi mà, sao có thể chịu nổi cú sock này chứ?- Nó băn khoăn.
- Cô đừng lo. Cô ấy 17 tuổi rồi nhưng còn con nít lắm. Khóc dỗi hờn vài tiếng đồng hồ là thôi ngay ấy mà. Tình yêu đó chỉ là ảo tưởng của mình cô ấy thôi. Sẽ có ngày Tú Quỳnh nhận ra điều đó.- Hắn ngồi "phịch" xuống ghế.
- Sao cơ? Cô ấy bằng tuổi với tôi sao? Vậy mà anh không nói sớm để tôi tìm cách khác nhẹ nhàng, đỡ ác hơn. Anh có biết tại anh mà tôi trở thành người ích kỉ rồi không? Tôi đã chỉ nghĩ đến ích lợi bản thân để rồi nói với Tú Quỳnh những lời cai nghiệt như thế. Giờ tôi hối hận lắm, anh biết không? Còn anh nữa, sao có thể đối xử với một cô bé trong sáng, hồn nhiên như thế chứ! Anh vứt bỏ tình thương người đi đâu rồi hả?- Nó tức giận hét vào mặt Hải Long. Mắt nó cũng đã rưng rưng. Nó liền chạy ra khỏi ngôi nhà lộng lẫy này.
-. ...........Con nhỏ đó làm sao thế chứ! Cái gì mà "trong sáng, hồn nhiên"? Chắc con bé đó chưa biết con người của Tú Quỳnh rồi.- Hải Long quay sang nhìn Liêu Liêu.
- Vậy có cần cho người bảo vệ cô Anh Thư không ạ?
"Ừ, phải rồi. Lỡ Tú Quỳnh làm gì quá đáng thì sao? Lỡ con nhỏ đó xảy ra chuyện gì thì sao?.............Khoan đã, mình mới nghĩ cái gì vậy? Việc quái gì mà phải lo cho con nhỏ dám hét lớn vào mặt mình thế chứ?"
- Thôi, cần gì phải bảo vệ cho con bé đó!- Hải Long vừa ra lệnh vừa bước vội lên cầu thang để giấu đi khuôn mặt đang đỏ bừng của mình.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
"28/02/200x,
Ôi! Hôm nay thiệt là bực quá đi! Sao mình có thể thốt những lời cay nghiệt đó với Tú Quỳnh cơ chứ? Chắc bạn ấy đang buồn lắm đây. Chỉ tại tên Hải Long đáng ghét kia độc ác quá mà! Haizz........một cô bé chỉ mới 17 tuổi đã thất bại ở mối tình đầu (sao biết là mối tình đầu ta ), thật tội nghiệp quá đi. Cả mình nữa, sao lại làm thế với bạn đồng trang lứa chứ. Ông trời ơi, con biết lỗi lầm đáng trách của con rồi. Ông trời đừng phạt con nha T_T!" Gấp nhật kí lại, nó thở dài. Bữa nay nó hay thở dài ghê cơ. Có lẽ năm nay là năm hạn của nó. Nghĩ thế nó lại thở dài. Cùng với tâm trạng buồn chán, cắn rứt lương tâm, nó ném mình lên giường và cầu nguyện an lành cho Tú Quỳnh mà không biết chính cô ấy sẽ là người gây ra nguy hiểm cho nó...
Sáng hôm sau, nó mệt mỏi thức dậy đi học, có lẽ tại tối qua nó khóc sám hối nhiều quá. Trên đường đi học, Ly hỏi nó:
- Sao trông cậu uể oải quá vậy? Mà hôm qua cậu với anh họ nói chuyện nhiều không?
- Anh họ nào?...........À,à....cũng không nhiều lắm. Hỏi thăm nhau là chính ấy mà. Anh ấy bắt tàu lửa đi tham quan Việt Nam và chuẩn bị về Trung Quốc rồi.- Nó suýt lỡ lời.
- Đi sớm thế sao? Mình còn chưa kịp chào anh ấy mà.- Ly nuối tiếc.
- Không sao đâu, mình chào anh ấy hộ cậu rồi. A, tới tiệm Đại Phát rồi nè, vào mua bánh mì gặm đã.- Nó như sống lại khi thấy đồ ăn.
- Uh, mình cũng đói rồi.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Tối đến. Khi làm bài tập xong thì đã 9:15pm. Nó
vội mặc áo khoác, rón rén trốn ra ngoài rồi chạy đến quán bar Bướm Đêm. Đang đi thẳng thì bỗng có người ngáng chân làm nó suýt dập mặt. Nó điên tiết:
- Ai chơi gì mà kì cục quá vậy?
- Tao nè, mày ý kiến gì hả nhỏ kia?- Một giọng nói hùng hồn vang lên.
Đó là một cô gái. Không, là "đàn chị" thì đúng hơn. Cô ta mang một bộ váy đen rất ngắn. Đầu thì nhuộm vàng, nhuộm đỏ. Khuyên tai xỏ khắp người. Thêm đôi guốc cao ngất làm nổi bật vẻ giang hồ của chị ta. Tóm áo nó, ngắm nghía hồi lâu, cô ta bào:
- Mày trông cũng được đấy! Nhưng sao bằng "công chúa" của Superidol được, lại càng không xứng với cậu chủ Hải Long đẹp trai, cuốn hút. Tao đang định dạy dỗ mày vào sáng mai để mày biết thân phận thấp hèn của mình, ai ngờ tối nay mày lại lang thang ở khu vực của tụi tao. May là "công chúa" có ảnh của mày đấy. Mà cũng đúng thôi, "công chúa" muốn gì mà chẳng được. Chuyện đã đến nước này thì ta giải quyết gọn nhẹ tối nay luôn nhé. Các em, kéo con nhỏ này vào trong hẻm kia mau đi để chị đây thỉnh giáo cho nó một bài học.
Cảm nhận được nguy hiểm, nó liền giở ngón nghề karate, giơ chân đá "bốp", tên "đàn chị" kia ngã cái rầm. Chưa kịp thoát thân, nó đã bị 5, 6 đứa con gái khác trói lại............"Bốp!"........."Chát!".....Hai cái tát đanh thép vang lên cùng lời nói:
- Mày dám đánh tao hả con? Cho mày biết thế nào là lễ độ nhá! Tụi bây, đánh con nhỏ này cho tao!
Thế là cả bầy con gái xông vào đánh, tát, đập nó:
- Dám động vào chị của tao hả mày?
- Tao ghét nhất là mấy đứa đẹp như mày đấy!
- Để chị sửa sắc đẹp lại cho cưng nha!
............................
Thân thể. Tâm hồn. Đau đớn. Tê liệt. Với hai tay và hai chân bị trói chặt, nó chỉ biết nằm im chịu đòn. Nó thầm nguyện rủa bản thân đã không cẩn thận. Nó thầm cầu nguyện ông trời hãy giúp lấy nó. Đau quá, nó khóc. Nước mắt ngày một dàn dụa khi nỗi đau ngày một nâng lên... Thật may là ông trời đã nghe thấy nó. 1 giọt, 2 giọt, 3 giọt rồi hàng trăm, hàng nghìn giọt máu, í nhầm, mưa rơi xuống..........
- Khốn kiếp! Thôi, tha cho con nhỏ này đi. Dạy bảo thế đủ rồi. Mau cởi dây trói cho nó!
- Phải đấy. Dừng ở đây thôi.
- Cởi mau lên đi mà còn chạy chứ mascara của tao chảy hết rồi (-_-")!
Thân thể nó nhức mỏi. Tay chân dường như không thể cử động được nữa. May sao nhờ rèn luyện sức khoẻ và sự dẻo dai hàng ngày nên nó cô gượng dậy được. Dựa vào tường, nó thở đều lấy sức. Những giọt mưa khiến nó tỉnh táo lại. Vội rút điện thoại ra, nó gọi cho chị Thảo:
- Chị ơi, em không đến được đâu! Cho em xin lỗi!
- Sao kì quá vậy, nhờ buổi trình diễn hôm trước mà khách hôm nay rất đông. Em sao có thể không đến?
- Em thật sự xin lỗi nhưng.....đứng còn không nổi thì em nhảy kiểu gì? Thôi, em không nói nổi nữa rồi!- Nó gác máy.
5 phút sau, khi nhịp tim đã đều, nó gắng đứng dậy, cố lê về phòng trọ. Nhưng đi ra được khỏi hẻm, nó lại té xuống thềm. Chân nó đau lắm. Cũng may mưa đã ngớt hẳn, nhưng nó cảm thấy nhức đầu lắm, trán nó cũng hầm hập nữa. Có lẽ nó bị sốt cao rồi.................
- - - - - - - - - - - - - -
- Cậu chủ, đó chẳng phải là cô Anh Thư sao?- Liêu Liêu ngờ ngợ hỏi Hải Long.
- Đâu? Đúng là con nhỏ láo lếu đó rồi, nhưng sao nhìn nhỏ đó tội nghiệp quá vậy?
- Hình như cô ấy ướt hết rồi. Hay tiểu thư Tú Quỳnh đã...........
- .................Mau dừng xe lại ngay lập tức!