Trước đó Dư Chu và Cẩm Xuyên đều chưa từng tới nhà lý chính lần nào, vậy nên cả đoạn đường đều đi theo sau Trần thúc với Trần thẩm.
Khoảng thời gian này vừa vặn là thời gian những thôn dân bận rộn chuyện đồng áng vác cuốc về nhà, có mấy người nhiều chuyện nhìn thấy bốn người họ đi cùng với nhau, đặc biệt là có người mới chỉ nghe nói chứ chưa từng gặp qua Cẩm Xuyên lại càng thêm tò mò dò la hỏi Trần thẩm:
"Tẩu tử đây là muốn đi làm chuyện tốt đẹp gì đấy? Còn xách theo cả gà mái nữa.
"
"Chu tiểu tử mang Cẩm Xuyên về cũng được một khoảng thời gian rồi, trước đó vẫn luôn không có thời gian đến chỗ lý chính đăng kí hộ tịch giúp cậu ấy,"
Trần thẩm mỉm cười nói,
"Hôm nay còn không phải vừa đúng lúc ta với thúc thúc hắn có thời gian rảnh, lại nghe nói hai đứa nó muốn đi đến nhà lý chính liền đi cùng hai đứa tới đó.
"
Người tiến lên hỏi chuyện ngó qua đánh giá Cẩm Xuyên một hồi, cười híp mắt nói:
"Ngươi chính là Cẩm Xuyên sao?"
"Đây là Tiến Tài thẩm.
"
Dư Chu ở bên cạnh Cẩm Xuyên nhỏ giọng nói ra tên của người phụ nhân nọ.
Thực ra trước đó hắn cũng chưa từng gặp qua người phụ nữ này, nhưng người nam nhân đứng bên cạnh người phụ nữ lại từng đi làm công với hắn ở sườn núi Lạc Phong, từ hành vi của hai người Dư Chu có thể nhìn ra được hai người này là quan hệ phu thê.
Thấy cảnh này người phụ nữ kinh ngạc quay đầu liếc nhìn Dư Chu một cái, giống như bỗng chốc mất hết nhiệt tình buôn chuyện,
"Ta còn vội trở về nấu cơm, cũng không làm chậm trễ các ngươi nữa.
"
Dư Chu mỉm cười đáp:
"Vậy thẩm đi thong thả.
"
Sau khi tiễn Tiến Tài thẩm rời đi, ánh nhìn như có như không của những người còn lại trên đường có vẻ cũng đã được thu hồi lại, thẳng đến khi mấy người họ đến trước cửa nhà lý chính cũng không có ai tiến lên hỏi này hỏi kia nữa.
Căn nhà của lý chính có thể coi là căn nhà tốt nhất trong thôn, mặc dù hàng rào trước sân không có khác biệt gì với những nhà khác, nhưng ngoài gian sảnh chính cùng với phòng phụ ở dãy chính giữa ra hai bên đông tây mỗi bên đều có thêm hai gian sương phòng, bố cục chỉnh thể gần giống với kiểu tứ hợp viện loại đơn giản.
Lúc mấy người Dư Chu gõ cửa tiến vào thì tức phụ nhà lý chính đang ngồi bên ngoài cửa gian sảnh chính cùng con dâu nàng nhặt đậu.
Trần thẩm nhìn thấy liền mở lời chào hỏi trước,
"Hỉ tẩu đang lựa hạt giống đó hả?"
"Đúng vậy, nhân tiện mấy ngày nay có thời gian rảnh liền lựa hạt giống trước,"
Hỉ thẩm vỗ rơi mấy thứ còn dính trên tay, giao việc lại cho con dâu liền đứng dậy hỏi,
"Các ngươi đây là?"
Trần thẩm nói:
"Chúng ta đi cùng Chu tiểu tử tới đây để nhờ lý chính giúp đỡ đăng kí hộ tịch cho Cẩm Xuyên, không biết hôm nay lý chính có ở nhà không?"
"Có chứ, các ngươi tới sảnh chính ngồi đợi một chút,"
Hỉ thẩm nói xong liền đi về phía sương phòng phía đông gọi lớn,
"Đương gia à, Trần Lương với tức phụ nhà hắn đưa Chu tiểu tử tới đây tìm ngươi có việc, ngươi mau ra đây đi.
"
Tiếp đó lại quay qua phân phó con dâu:
"Hạt đậu để đó chút nữa rồi nhặt, mau đi rót cốc nước đường cho mấy người Trần thúc của ngươi đi.
"
Còn bản thân lại đi trước dẫn mấy người Dư Chu đến gian nhà chính ngồi.
Không bao lâu thì lý chính cũng từ bên ngoài gian nhà chính đi tới.
Lý chính là một người khoảng bốn đến năm mươi tuổi, dáng người cao gầy, nhìn qua đặc biệt có vẻ khôn khéo tài giỏi.
Dư Chu vội đứng dậy hành lễ,
"Lý chính.
"
Lý chính sửng sốt một lúc, có chút kinh ngạc nói,
"Từ khi nào trở lên có lễ nghĩa như thế hả?"
Dư Chu cúi thấp đầu nói:
"Trước đây là do ta không hiểu chuyện.
"
Lý chính hừ nhẹ một tiếng đi đến chủ vị ngồi xuống, không nói thêm gì nữa.
"Chu tiểu tử người ta đến tìm ngươi là có việc quan trọng đó, ngươi tức giận cái gì chứ?"
Hỉ thẩm bưng nước đường con dâu mang tới đặt lên cái bàn trước mặt, xoay qua nói với Dư Chu,
"Chu tiểu tử này, về sau ngươi cứ gọi là Hỉ thúc giống những thôn dân khác đi, gọi lý chính ngược lại có điểm xa lạ quá.
"
Dư Chu:
"Ta nhớ kỹ.
"
Lý chính uống xong một ngụm nước đường mới không quá tình nguyện nhìn về phía Dư Chu,
"Ngươi là muốn đăng kí hộ tịch cho cậu ta sao?"
"Đúng vậy ạ.
"
Dư Chu đáp lời.
"Vậy ngươi đã hỏi qua ý kiến của cậu ta chưa?"
Nói xong lý chính xoay đầu nhìn về phía Cẩm Xuyên, dùng giọng điệu ôn hòa hơn nhiều hỏi,
"Chuyện này là ngươi cam tâm tình nguyện sao? Không có bị Chu tiểu tử ép buộc chứ?"
Ông vừa mới dứt lời thì Hỉ thẩm ở bên cạnh lập tức nghiêm mặt nói:
"Ông nói vậy là có ý gì hả!!!"
"Tôi cũng là sợ hắn làm ra mấy chuyện ngu xuẩn đấy thôi!"
Lý chính hùng hồn nói.
Cẩm Xuyên ngơ ngác một hồi mới nghiêm túc đứng thẳng người hành lễ với phu phụ hai người nhà lý chính nói,
"Dư Chu không có ép buộc gì ta cả, đều là do ta tự mình nguyện ý.
"
Hỉ thẩm nghe xong liền đắc ý nhướn mày nhỏ giọng lẩm bẩm nói:
"Cái đồ cổ hủ nhà ông.
"
Lý chính sau khi hừ nhẹ hai tiếng mới trải giấy bút vừa rồi cầm theo vào ra hỏi Cẩm Xuyên:
"Có biết tên mình là dùng những chữ nào không? Còn có trước đây là người nơi nào?"
"Cẩm trong cẩm đoạn, Xuyên trong sơn xuyên,"
Cẩm Xuyên đáp,
"Trước đây là người huyện Vân Sơn.
"
Ly chính thấy bất kể là trước đó đứng ra chứng thực Dư Chu không có ép buộc mình hay là hiện tại nói ra tên tuổi lai lịch của bản thân thì bộ dáng Cẩm Xuyên đều là khiêm nhường đúng mực, trật tự rõ ràng, không khỏi gật đầu tán thưởng.
Viết tên cùng với nguyên quán của Cẩm Xuyên lên trang giấy rồi mới nói:
"Được rồi, đợi qua hai ngày nữa ta có thời gian rảnh đi lên trấn sẽ giao nộp bản sao còn lại tới trấn trên sau.
"
"Hỉ thúc vất vả rồi.
"
Dư Chu vội vàng nói.
Lý chính liếc hắn một cái, chậm rãi thu lại biểu cảm khinh thường vừa nãy, dặn dò nói:
"Ta thấy Cẩm Xuyên là một người rất được, sau này ngươi cũng nên thu tâm đi, đừng có mê muội thêm nữa, sống cho tốt cuộc sống tiếp theo của chính mình nhớ chưa.
"
"Ta sẽ mà.
"
Dư Chu cúi thấp đầu đảm bảo.
Lý chính khé gật đầu, liếc thấy con gà mái Trần thẩm đang xách trong tay nói,
"Con gà này thì ta không nhận nữa, cũng chẳng phải của chính bản thân ngươi, nếu có một ngày ngươi có thể kiếm tiền tự mình mua gà hoặc nuôi gà thì hẵng đem tới cho ta một con sau.
"
Dư Chu: "Ta! "
"Lễ không thể thiếu,"
Không đợi hắn nói xong thì Trần thẩm đứng bên cạnh liền nói,
"Con gà này mặc dù là do nhà ta nuôi, thế nhưng lần này là cho Chu tiểu tử mượn chứ không phải cho không đâu đấy.
"
Ánh mắt lý chính quét qua một vòng những khuôn mặt đang đứng tại đây, thấy bọn họ tựa hồ cũng không giống đang nói dối thì mới nói:
"Vậy thì nhận đi.
"
Lúc rời khỏi nhà lý chính thì Hỉ thẩm lại bưng một rổ trứng gà cùng với ít rau khô đưa cho Cẩm Xuyên, Cẩm Xuyên nhất thời không biết có nên nhận hay không, cuối cùng vẫn là Trần thẩm lên tiếng:
"Nhận đi, đây coi như là lời chúc phúc của Hỉ thẩm gửi tới ngươi.
"
Hỉ thẩm đợi cậu nhận rồi mới xoay đầu qua hỏi Dư Chu:
"Đã quyết định lúc nào thì thành thân chưa?"
"Vẫn phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa ạ.
"
Dư Chu nói,
"Tình huống của chúng ta hiện giờ, mấy hạng mục tam môi lục lễ trước đó đều đã bị giản lược hết rồi, về sau đợi xác định được ngày lành tháng tốt thì sẽ lại mời Hỉ thúc cùng các trưởng bối trong thôn đến uống rượu mừng sau ạ.
"
"Ngươi tính làm lớn hả?"
Hỉ thúc vốn định đi trở lại trong phòng nghe thấy vậy liền kinh ngạc quay người qua hỏi.
Đến ngay cả Trần thúc và Trần thẩm cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Dư Chu đối với các bước lễ nghi này cũng không quá hiểu, cũng chỉ biết đôi chút từ trong cuốn thoại bản hắn chép trước đó mà thôi, nhưng nếu như đã quyết định thành thân mà không định mời người dân trong thôn uống rượu mừng, chẳng lẽ còn phải bí mật bái đường hay sao?"
Vậy nên hắn có chút không hiểu sờ gáy hỏi:
"Cũng không tính làm quá lớn, chỉ định mời vài vị trưởng bối đến uống rượu mừng mà thôi.
"
Hỉ thúc nhìn chằm chằm về