Trong huyện nghe nói có thể vay để mua nhà liền nổi lên một đợt bàn tán sôi nổi.
“Nợ tiền của nhà nước khó chịu lắm.”
“Đúng vậy, buổi tối ngủ đều ngủ không được.”
“Thà tôi mượn người quen còn hơn.”
“Có tiền thì mua, không có tiền không mua!”
Mọi người tụ lại cùng nhau nói chuyện, những người có ý nghĩ này hầu hết đều là người lớn tuổi.
Nhưng những người trẻ tuổi lại không nghĩ như vậy.
Bọn họ đều nghe nói nhà ở Hà Vũ xây dựng rất tốt, cách chợ đêm cũng gần.
Hiện nay chợ đêm vẫn đang được xây dựng thêm, chờ sau này hoàn thành thì sẽ càng to rộng, đi lại cũng thuận tiện hơn.
Ai lại không muốn có một căn nhà của riêng mình chứ.
Hiện nay chỉ cần giao 1000 tiền ban đầu, mỗi tháng trả thêm một ít là được.
Hiện nay trong huyện kiếm tiền cũng dễ hơn, mỗi tháng cũng không cần quá để ý đến khoản vay nợ.
Mỗi một người đều động tâm.
Điền Thụy đến chỗ cửa hàng bán vịt.
Ngày hôm qua cậu mới làm thêm một món nữa, đó chính là lưỡi vịt trộn.
Trước kia đều là khẩu vị ngọt cay, bây giờ có thêm cả ngũ vị hương.
Hơn nữa lưỡi vịt cũng đã được nấu chín, chỉ cần trộn với nguyên liệu được chuẩn bị sẵn ăn càng ngon hơn.
Lưỡi vịt khá đắt, mỗi lần Điền Thụy chỉ chuẩn bị có mười hộp.
Một hộp cũng là bốn lạng, bản thân Điền Thụy một lần cũng có thể ăn được hai hộp.
Đặc biệt gần đây cậu mới nghiên cứu ra một loại nước chấm rất ngon, ăn một miếng lại không nhịn được muốn ăn tiếp.
Lưỡi vịt luộc cực kỳ ngon, trộn thêm ngũ vị hương rất vừa miệng, thỉnh thoảng lại chấm chút gia vị thì càng ngon tuyệt.
Hơn nữa lưỡi vịt đã được luộc kỹ, trên lưỡi chỉ có một ít là xương sụn, còn lại đều là thịt, chỉ cần cẩn thận dùng răng gặm một chút là có thể ăn hết được phần thịt bên trên, chỉ còn dư lại một ít xương cốt nhỏ.
Căn bản không dừng được, cứ vậy mà ăn hết cái này đến cái khác.
Điền Thụy có thể ăn cay nên cậu lại bỏ thêm một ít dầu ớt, ăn vào càng thơm.
Dầu ớt này là cậu tự làm, thực sự rất tuyệt, kết hợp với món nào cũng ngon.
Bây giờ thời tiết nóng nực, có lúc Điền Thụy không muốn ăn cơm liền lấy ít canh nóng cùng một chút rau dưa trộn chút dấm chua cùng dầu ớt, lại thêm một chút nước tương là có thể ăn hết được một bát to.
Nhờ khả năng nấu ăn của bản thân mà những năm qua Điền Thụy cũng chưa bao giờ bị đói bụng chán ăn.
Lúc này là tới bán lưỡi vịt, nhưng cậu lại có thể ăn đến ngon lành.
Lưỡi vịt thật sự khá đắt, người trong huyện không tiếp nhận được.
Trong cửa hàng vịt, món ăn được bán tốt nhất chính là chân vịt vì ở trên đó phần thịt khá nhiều.
Nhưng mà Điền Thụy thích ăn món này.
Vì vậy mặc dù lưỡi vịt nhà bọn họ ít người mua, thế nhưng hàng ngày đều không còn sót lại một hộp nào.
Nếu như bán không hết thì sẽ được đưa đến tủ lạnh ở đại viện, lúc Điền Thụy rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì lại lôi ra ăn giống đồ ăn vặt, ôm một hộp ăn đến vuui vẻ.
Nhân viên bán hàng nhìn Điền Thụy ăn mà khẽ nuốt nước miếng.
Điền Thụy ăn đồ ăn rất nghiêm túc, mỗi một phần thịt đều phải gặm sạch, lại còn muốn gặm rơi phần sụn ở phía trên.
Nhìn cậu ăn mà không hiểu sao lại có cảm giác như đang thực hiện nghi thức nào đó, khiến người khác cũng không nhịn được liền muốn nếm thử.
“Cậu ta đang ăn cái gì vậy?”
“Cho tôi một phần giống vậy.”
“Tôi cũng mua một phần, cho cả dầu ớt mà cậu ta bỏ vào cùng nữa.”
Khả năng bán hàng của Điền Thụy rất mạnh, không cần cậu làm gì, chỉ cần đứng ở bên kia ăn đã có người chủ động muốn mua.
Vì vậy lưỡi vịt bình thường khó bán nhất, thế mà hôm nay đều đã bán sạch chín phần.
Gọi là cửa hàng bán vịt nhưng thật ra chỉ là một phần nhỏ của cửa hàng bán đồ ăn sáng của Điền Thụy, bây giờ đã sắp đến trưa rồi, đồ ăn sáng đã được dọn từ lâu, chỉ còn lại mấy món vịt.
Có lúc mấy người đến mua sẽ ngồi luôn tại bàn, uống thêm chút rượu trò chuyện vui vẻ, dù sao bàn ghế đều sẵn có.
Mỗi ngày Điền Thụy đều phải ăn hai hộp, mà hôm nay mới ăn được một hộp còn một hộp đã bị nhân viên cửa hàng cầm đi bán cho khách.
Cậu đành nhịn lại, chỉ sợ ăn hết hộp này lại không còn nữa.
Nhóm khách hàng mua lưỡi vịt cũng học bộ dáng của Điền Thụy, bắt đầu nghiêm túc gặm lưỡi vịt rồi đột nhiên phát hiện lưỡi vịt chính là bảo bối mà trước kia bọn họ đã bỏ lỡ.
Chỉ cần kiên trì liền có thể ăn được không ít thịt, hương vị cũng không phải những món khác có thể so sánh được, ăn từng cái từng cái cũng rất thơm.
Mà cũng có người không muốn chỉ uống rượu không, hiếm khi nhìn thấy Điền Thụy lại nhịn không được muốn tìm hiểu cái nhìn của cậu một chút.
“Cậu nói xem, lãi suất của ngân hàng có phải quá cáo rồi không.” Người lên tiếng là một người đàn ông đã bốn mươi tám tuổi.
Hắn có bốn đứa con trai, con cả đã hai mươi sáu, con thứ hai đã hai mươi bốn, con thư ba đã hai mươi ba, con út là hai mươi.
Bởi vì điều kiện gia đình bọn họ không tốt nên muốn tìm ông mai bà mối bàn chuyện kết thân cũng khó khăn.
Trong nhà cũng tích cóp được ít tiền, mà bây giờ giá nhà cửa trong huyện lại tăng, chỉ có thể đủ mua nhà cho một đứa thôi.
Thời này môi hở răng lạnh.
Mua cho ai, không cho ai mua a, hơn nữa bọn hắn cũng đã lớn tuổi, số tiền kia cũng là do bọn họ lỗ lực khổ cực kiếm được, mua căn nhà này xong có lẽ cả đời này sẽ không thể mua được căn thứ hai.
Huống hồ hiện nay căn bản cũng không ai bán nhà.
Nhà bọn hắn ở trong một khu nghèo của huyện, những người ở đó đều là một ít gia đình hoàn cảnh không tốt lắm, hắn đã từng thấy rất nhiều cha mẹ anh em vì chuyện này mà trở mặt thành thù.
Hiện nay mấy đứa con của hắn vẫn còn thân thiết, ở chung rất hài hòa, nhưng đó là bởi vì còn chưa quyết định sẽ mua nhà cho ai đây.
Vốn nhà của Hà Vũ không nằm trong phạm vi quan tâm của bọn họ, bởi vì quá đắt.
Nhưng bây giờ có ngân hàng cho vậy, hắn lại có ba ngàn, mượn thêm họ hàng thì có thể đủ bốn ngàn, đủ để mua cho bốn đứa con mỗi đứa một căn, còn lại thì để cho bốn đứa tự mình trả nốt.
Bọn họ làm cha mẹ cũng coi như dùng hết khả năng rồi.
Ngân hàng cho vay đối với những gia đình có nhiều con cái như bọn họ lại là chuyện tốt, ít nhất có thể giải quyết chuyện mua nhà cho bốn đứa con.
Dù sao đứa nhỏ nhất cũng đã hai mươi, người thế hệ trước đều cảm thấy đến tuổi này đã có thể bắt đầu bàn chuyện cưới hỏi rồi, nhất định phải có phòng riêng.
Chuyện cho vay này đã thành đề tài nổi nhất trong huyện, dù là những người bình thường không ra khỏi cửa cũng có thể nghe thấy các loại ý kiến khác nhau.
Hắn vẫn có chút không yên lòng, vừa hay gặp được Điền Thụy ở đây.
Người đàn ông này bình thường cũng không phải là người hay tán gẫu, lúc này có chút căng thẳng.
Điền Thụy nói: “Cho vay được đó, không phải giao hết tiền trong một lần nên áp lực cũng nhỏ hơn.”
Người đàn ông này chỉ định thăm dò hỏi một chút, không nghĩ tới Điền Thụy thật sự trả lời lại, không nhịn được liền nói tiếp, “Nhưng mà lãi suất cũng rất cao.” Thời gian cho vay nhiều năm như vậy, cuối cùng còn phải trả cho ngân hàng nhiều hơn một ngàn.
Hơn một ngàn không phải là con số nhỏ đâu, đặc biệt là với những người không có năng lực kiếm tiền như bọn họ.
Điền Thụy đáp lại: “Thế nhưng bọn họ cho mấy người mượn hai mươi năm mà, chờ sau này có thể kiếm được càng nhiều, muốn trả nợ cũng dễ hơn nhiều.” Điền Thụy biết được tương lai sau này sẽ phát triển thế nào, số tiền mà bây giờ tưởng là to nhưng sau này cũng chỉ là tiền ăn một bữa cơm thôi, đây là biện pháp tốt nhất cho người bình thường thắng được lạm phát.
Từ sau khi cậu biết được ngân hàng có thể đứng ra cho vay, cậu còn muốn mua mấy căn đây, thật sự quá thích hợp.
Nghe được câu nói này của Điền Thụy, trong lòng người đàn ông cũng vững vàng hơn.
Vốn hắn cũng đã có sáu phần quyết tâm muốn mua, hiện nay đã biến thành chín phần.
Những người khác đều dựng thẳng lỗ tai trộm nghe bọn họ nói chuyện với nhau, nghe tháy Điền Thụy thế mà lại ủng hộ chuyện cho vay liền nhân tiện hỏi thêm một ít vấn đề có liên quan.
Điền Thụy kiên trì giải đáp.
Mọi người vừa nghe, hận không thể mua nhà ngay lập tức.
“Khi nào nhà ở của Hà Vũ bán tiếp vậy?” Bọn họ đều chờ không kịp.
Điền Thụy nói: “Nhanh thôi, phỏng chừng cũng thành mặt hàng hiếm đó.” Hiện nay cậu đã thành nhân viên bán hàng ngoài biên chế của Hà Vũ rồi.
Mỗi lần đến cửa hàng, tình cờ gặp người khác đều sẽ đến hỏi cậu mốt số vấn đề liên quan, mới đầu cậu còn trốn tránh, nhưng mà mọi người thật sự hỏi rất nhiều.
Hơn mười tòa gộp lại cũng chỉ có mấy trăm căn nhà.
Người muốn mua nhà ở trong huyện cũng không ít.
Còn có cả những người ngoài huyện, thậm chí còn có người gọi điện thoại tới chỗ Điền Thụy, nhờ cậu có thể bỏ ra mấy cái tiêu chuẩn được không.
Người ở chỗ này vừa nghe thấy nhà lầu của Hà Vũ nổi tiếng như vậy cũng có chút nóng nảy.
Trong huyện còn lan truyền tin đồn răng giá nhà của Hà Vũ đã tăng lên, thậm chí còn bị rò rỉ bảng giá ra ngoài, khiến cho không ít người để ý.
Nửa tháng trôi qua, rốt cục cũng mở bán tiếp.
Tin tức Hà Vũ mở bán nhà không cố ý tuyên truyền ra ngoài, nhưng là mọi người đều biết.
Trước đó mọi