Ngày vào đoàn phim chụp ảnh tạo hình "Phúc giang sơn", Ninh Lan đang bị sốt, nguyên nhân do mấy ngày nay không biết tiết chế.
Tối hôm qua anh còn quấn lấy Tuỳ Ý đòi làm đến sáng tinh mơ, dường như chỉ có cách này mới có thể giúp anh gần gũi, hoà hợp với cậu.
Anh coi ngày nào cũng là ngày cuối cùng, khẩn thiết khao khát một điều gì đó.
Hôm nay anh mặc áo cổ lọ mượn của Phương Vũ.
Phương Vũ véo đôi má hóp lại của anh, lo lắng trùng trùng bảo anh đừng để đội trưởng đạt được ý xấu mãi thế.
Ninh Lan cười.
Nếu Tuỳ Ý không có hứng thú với cơ thể này, anh mới sốt ruột đây.
Lúc thay đồ, anh kéo cổ áo cao lên một chút, che dấu hôn trên cổ.
May là quần áo cổ trang nhiều lớp, che hoàn toàn những vết hằn đỏ chưa tan trên người anh.
Ninh Lan đi vào studio thấy Kỷ Chi Nam một thân đồ trắng.
Lúc chụp chung, hai người đứng cách nhau rất xa.
Khi chụp riêng, Ninh Lan đã sớm hoàn thành bộ ảnh của mình.
Kỷ Chi Nam có hai tạo hình cần phải chụp.
Ninh Lan đứng bên cạnh quan sát một lúc.
Studio rộng thênh thang, lạnh vô cùng.
Anh thực sự không chịu được nữa bèn trở về phòng nghỉ khoác thêm chiếc áo.
Phòng nghỉ không có người, đi qua chỗ ngồi của Kỷ Chi Nam trang điểm lúc nãy, mắt thoáng thấy thứ gì đó đỏ rực dưới bàn trang điểm.
Ninh Lan nhặt lên xem, là quyển đăng ký kết hôn.
Nhặt được thứ này ở đây quả thật rất bất thường.
Anh lật ra xem ai không cẩn thận đến vậy, chỉ thấy cái tên "Kỷ Chi Nam" được viết ở chỗ người sở hữu.
Trái tim Ninh Lan giật thót, có một sự căng thẳng khi lục lọi bí mật của người khác, còn có một sự hưng phấn không thể giải thích được.
Kỷ Chi Nam kết hôn rồi, vậy là anh ta đã kết hôn rồi.
Trên ảnh chụp có Kỷ Chi Nam và một người đàn ông khác, không quen mặt, không phải người trong ngành.
Ninh Lan lướt hết thông tin trên đó, nhìn ra cửa, không có người đi qua, rút điện thoại từ trong túi áo ra, chụp trang trong của quyển chứng nhận kết hôn.
Làm xong việc này, tim anh đập rất nhanh, chống ghế ngồi xuống.
Sau khi trái tim bình ổn trở lại, do dự không biết đặt thứ này ở đâu thì Kỷ Chi Nam bước vào.
Ninh Lan miễn cưỡng duy trì sự bình tĩnh, chào hỏi Kỷ Chi Nam: "Hi, thầy Kỷ."
Đối phương hiển nhiên không nhận ra anh, đánh giá anh một lượt, mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Kỷ Chi Nam tẩy trang thay quần áo ở đây.
Mặt nhỏ, da trắng, đôi mắt vừa to vừa sáng, là một gương mặt rất ăn ảnh khi không trang điểm.
Ninh Lan thầm nghĩ trong lòng, chẳng trách có fans bảo bọn họ rất giống nhau, còn có người nói anh là bản mô phỏng của Kỷ Chi Nam.
Chẳng trách Tuỳ Ý lại thích anh.
Ninh Lan cười, đứng dậy, giơ tay với Kỷ Chi Nam: "Suýt nữa quên giới thiệu, tôi là Ninh Lan."
Hình như Kỷ Chi Nam mới nhớ ra nhân vật nhỏ bé này, đưa tay ra bắt: "Xin chào."
Tay còn lại của Ninh Lan còn cầm quyển đăng ký kết hôn, tiến lên trước: "Thầy Kỷ, đồ của anh rơi này."
Dường như Kỷ Chi Nam không thích người khác đến gần nên lùi sau một bước, nhìn thấy quyển sổ màu đỏ trong tay Ninh Lan, đôi mắt bỗng chốc trợn tròn, giơ tay giật lấy, lại cảm thấy hành động của mình không được lễ độ, chần chừ chốc lát nói: "Xin lỗi, không cẩn thận làm rơi.
Cho hỏi nhặt được ở đâu vậy?"
Ninh Lan chỉ xuống dưới bàn: "Ở kia.
Anh yên tâm, tôi sẽ không nói ra ngoài đâu." Nói xong đưa tay lên miệng làm động tác kéo khoá: "Tôi kín miệng lắm."
Qua mấy ngày liền, Ninh Lan không kể chuyện này cho bất cứ ai, cũng chẳng phải do anh tuân thủ chữ tín mà là có hai nguyên nhân chủ yếu:
Một là, Kỷ Chi Nam có vẻ rất cảnh giác, nói không chừng anh là người duy nhất trong ngành biết Kỷ Chi Nam kết hôn.
Một khi sự việc bại lộ, người đầu tiên Kỷ Chi Nam hoài nghi sẽ là anh.
Có rất nhiều điều tréo ngoe trong giới giải trí.
Nghe nói điều kiện gia đình của Kỷ Chi Nam rất tốt, từ lúc ra mắt đến giờ không ai dám gây sự với anh ta.
Ninh Lan sợ mình chết lúc nào không biết.
Hai là, sau khi bình tĩnh, anh lại không biết xử lý việc này thế nào.
Nói thẳng cho Tuỳ Ý? Nhất định Tuỳ Ý sẽ nghi ngờ động cơ của anh.
Hơn nữa, Tuỳ Ý thích Kỷ Chi Nam như vậy, nếu cậu biết Kỷ Chi Nam đã kết hôn, có lẽ sẽ rất đau lòng.
Trước khi nghỉ lễ, các thành viên AOW dành thời gian đi nhuộm tóc về màu đen.
Khó khăn lắm Ninh Lan mới nhìn quen bộ tóc đỏ của Tuỳ Ý.
Nhuộm lại về đen làm anh thấy không quen.
Lúc tối đi ngủ mượn ánh sáng bên ngoài sờ mái tóc của Tuỳ Ý, những ngọn tóc hơi cứng của cậu chọc vào lòng bàn tay anh.
Không nhớ nghe ai nói, tóc cứng thì trái tim cũng sắt đá.
Ninh Lan nghĩ, trái tim của Tuỳ Ý rất mềm mà nha.
Anh cảm thấy bản thân vô cùng mâu thuẫn.
Có lúc mong Tuỳ Ý đối với anh đểu một tí, đểu một tí nữa.
Như thế bản thân sẽ nợ cậu ít hơn một chút, cũng sớm chết tâm.
Có lúc lại sợ Tuỳ Ý đối xử không tốt với mình, nhắm mắt nhớ lại mấy lần Tuỳ Ý hung dữ hay lạnh lùng với anh, trái tim đau như bị bóp nghẹt.
Tuỳ Ý trở mình trong lúc ngủ.
Giường tầng dưới chỉ rộng hơn tầng trên một đoạn, hai người con trai nằm cũng phải chèn ép nhau.
Cậu trở mình như thể đè luôn lên người Ninh Lan.
Ninh Lan muốn lùi về mép tường thì cánh tay bị nắm, vòng tay của cậu ôm chặt eo anh.
Mỗi lần như vậy, Ninh Lan luôn ảo tưởng mình đang được trân trọng.
Anh quyết định chôn chặt chuyện kết hôn của Kỷ Chi Nam trong bụng, vĩnh viễn không nói cho Tuỳ Ý.
Cảm giác này quá khó chịu, anh không nỡ để Tuỳ Ý thử.
Công việc cuối cùng trước khi nghỉ Tết là biểu diễn Live của Gia tộc Giải trí Tinh Quang.
Bảy người AOW xuất hiện với mái tóc đen, điều bất ngờ này khiến khán giả hò hét.
Dẫn chương trình hỏi bọn họ trở về hình tượng thiếu niên chất phác có phải do sợ bị đánh khi về nhà không.
Tuỳ Ý cười đáp không muốn bị hàng xóm coi là Nàng tiên ma thuật nhỏ Balala*.
Fans dưới sân khấu kinh ngạc, đội trưởng lúc nào cũng ngay thẳng, nghiêm túc như cán bộ già biết mấy thứ như Nàng tiên ma thuật nhỏ Balala từ đâu?
* Nàng tiên ma thuật nhỏ Balala (tạm dịch) là sêri có các nhân vật như thế này
Dẫn chương trình thay fans tò mò, Tuỳ Ý nói: "Đồng đội dạy ạ."
Dưới sân khấu một tràng "Ồ~~~" kéo dài, ánh mắt đều hướng về Phương Vũ.
Phương Vũ ngơ ngác nhìn xung quanh, hành động này được fans tự động giải nghĩa là ngượng ngùng.
Ninh Lan ở bên cạnh chớp chớp mắt, không ngờ cậu còn nhớ được câu nói đùa của mình.
Biểu diễn Live kết thúc, các thành viên khác đi thẳng ra sân bay về nhà.
Phương Vũ hào hứng mời Ninh Lan và Tuỳ Ý đến nhà cậu ta chơi.
Ninh Lan thấy Lục Khiếu Xuyên ở đằng sau liếc mắt vẹo mồm nên nói muốn về ngủ một giấc.
Ngày mai còn phải ra tàu.
Tuỳ Ý cũng phối hợp bảo muốn về nghỉ ngơi.
Phương Vũ kéo Ninh Lan sang bên, hỏi anh có phải cùng Tuỳ Ý về nhà không.
"Sao có thể thế được." Ninh Lan đáp: "Chỉ là mình không muốn về nhà mình thôi."
"Mình lại tưởng hai cậu dính nhau đến vậy, chạy vội đi kết hôn cơ."
Ninh Lan đơ luôn: "Dính nhau? Kết hôn?"
"Xì, trưa nay ở phòng nghỉ, cậu nằm bò ra bàn ngủ, không biết đội trưởng lấy đâu ra cái chăn đắp cho cậu, đó gọi là ấm áp." Phương Vũ cảm thán nói.
Ninh Lan dở khóc dở cười: "Đổi thành cậu, cậu ấy cũng sẽ đắp chăn cho thôi."
"Không giống nhau." Phương Vũ đáp một cách chắc chắn: "Mình không nói ra được, dù sao cũng không giống nhau."
Ninh Lan không để tâm mấy lời này, ai tin người đấy là kẻ ngốc.
Mỗi người một ngả chia tay nhau ở cổng công ty.
Chỉ còn hai người duy nhất của AOW về ký túc xá.
Ninh Lan thấy trong tủ lạnh còn chút đồ ăn, nấu một nồi mì trứng cà chua.
Còn rán cho Tuỳ Ý cánh gà bày lên, cũng gọi là đầy đủ hương vị.
Tuỳ Ý thấy chỉ có bát mình có cánh gà, cảm thấy hơi xấu hổ vì bị coi là đứa trẻ, gắp một miếng cho Ninh Lan: "Cậu cũng ăn đi."
Ninh Lan vui vẻ nhận lấy.
Sáng sớm hôm sau đi mua sắm, cũng rán cho Tuỳ Ý một đĩa cánh gà đùi gà.
Tuỳ Ý nghẹn họng nhìn trân trối.
Ninh Lan cười hihi chọc cơ bụng của cậu: "Ăn nhiều chút, đón Tết đừng phát phì nhé."
Trong lòng bỗng nảy ra một chủ ý không đáng tin cậy – Cậu thích ăn đồ chiên rán đến vậy, sau này mỗi lần ăn gà rán đều nhớ đến tôi thì cũng không tệ.
Một đĩa