Kiều Sâm rót một ly nước ấm, gõ cửa phòng trình Tư Nam, nhìn nam nhân dang ngồi trước máy tính, một tay tháo kính mắt xuống, nhéo nhéo sống mũi phiếm hồng, thâm tâm có chút đau lòng, đặt nước vào trong tay anh, tự nhiên giúp anh ấn huyệt thái dương. Một bên có chút hung hăng oán giận: “Đừng nhìn máy tính lâu như vậy, công tác vĩnh viễn làm không xong.” Kiều Sâm biết Trình Tư Nam tự mình gây dựng sự nghiệp áp lực lớn, ước gì mau chút có thể giúp anh, Trình Tư Nam ảm đạm cười: “Sắp xong rồi, đây là đơn hàng của một học tỷ, lúc trước giúp anh không ít.” “Học tỷ?” Kiều Sâm có chút tò mò.”Ừ, cuối năm muốn kết hôn, muốn anh giúp cô ấy thiết kế phòng tân hôn.” Trình Tư Nam tựa lưng vào ghế ngồi hưởng thụ đầu ngón tay ấm áp xoa nắn, dùng cằm chỉ chỉ màn hình. Kiều Sâm nhìn nhìn tranh thiết kế cùng ý tưởng, nói suy nghĩ của mình với Trình Tư Nam, Trình Tư Nam vừa tự hào vừa nghĩ đến bài tập này lại có chút đau lòng, xoa đầu cậu một phen: “Thôi, không cần liều mạng như vậy, anh còn tự lo được. Em a, hiện tại vui chơi giải trí chơi chơi đùa đùa trọng yếu hơn.” Kiều Sâm bất mãn nhăn mặt nhăn mũi: “Em cũng không phải sâu gạo, em cũng muốn giúp anh a.” Khóe miệng Trình Tư Nam khẽ nhếch, ôn nhu trong mắt tựa như có thể dìm chết người, đáng tiếc Kiều Sâm còn đang ảo não nhìn không thấy.
Trở lại phòng, Kiều Sâm phát hiện nhóm xã đoàn không ngừng lóe lên, nhấp vào liền phát hiện trong nhóm đã xoát gần cả ngàn câu chat, hơi hơi kinh ngạc, chẳng lẽ lại cãi lộn? Cậu trượt khung chat lên cao nhất mới phát hiện bản thân suy nghĩ nhiều. Chỉ có một câu ——
Minh Nguyệt Dạ: tôi đã trở về.
Giống như một cơn sống lớn nổi lên, rất nhiều người cũ gần như ở ẩn trong xã đoàn đều bị nổ chạy ra. Cái gì mà “Tôi có nhìn lầm không, sinh thời còn có thể nhìn đến Dạ đại trở về, hu hu hu, cắn khăn tay!!! “Dạ đại a, là Dạ đại a.” Còn có mấy cái quen thuộc hỏi: “A Dạ về nước? Sẽ không đi nữa.” Đương nhiên còn kèm theo một số ít người mới hỏi: “Ai vậy? Tuy rằng không biết nhưng là cảm giác hảo lị hại ~~” “Cầu phổ cập khoa học.” Minh Nguyệt Dạ chọn trả lời một số ít quen thuộc, ngay cả Huyền Ngư cũng hồi âm cho y một câu: “Hoan nghênh trở về.” Kiều Sâm không nói gì chỉ đang ẩn thân, cậu không quen biết CV gọi là Dạ đại này, tuy rằng cậu nghe qua kịch của y, nhưng bởi vì một số nguyên nhân đặc biệt theo bản năng không quá thích y. Tuy rằng Kiều Sâm sớm vào xã, chờ y biến thành thành tử hồng (nổi tiếng) chạm tay có thể bỏng, Kiều Sâm lại vì thi đại học mà ẩn thân một năm, mà chờ đến lúc Kiều Sâm quay trở lại vòng này, Minh Nguyệt Dạ lại phát một cái weibo ở thời điểm nổi nhất: “Cám ơn mọi người đã yêu quý cho đến nay, nhưng bởi vì nguyên nhân cá nhân nên tạm thời rời khỏi nhị thứ nguyên, ngày về không xác định, các vị giang hồ tái kiến.” Cho nên Kiều Sâm cùng Minh Nguyệt Dạ cơ hồ không có giao tiếp gì.
Kiều Sâm đóng khung chát lướt lướt weibo, nhìn hai cái weibo đặc biệt đáng chú ý bên trong, có chút kinh hỉ nhấp mở, trong cột đặc biệt chú ý của Kiều Sâm chỉ có một người chính là Huyền Ngư cũng chính là Trình Tư Nam, nhưng Huyền Ngư rất ít phát weibo, dùng lời của fan mà nói là: