Trên chiếc giường lớn, Tô Ninh Trăn bị ép quỳ giống như chó con, người đàn ông quỳ thẳng người sau lưng đang va chạm trong huyệt nhỏ của cô từng cái từng cái một, cái miệng nhỏ của cô tràn ra tiếng rên rỉ vỡ vụn: “Ưm a a… ưm ưm… ha a…”
Xương mu của người đàn ông đánh lên cái mông vểnh cao của cô, lực lớn khiến cái mông cô xuất hiện vết đỏ, Tiêu Hàn cúi người xuống dán lên tấm lưng mượt mà của Tô Ninh Trăn, một tay nắm chặt vú mềm trước ngực cô, một tay phủ lên bụng dưới bằng phẳng của cô, động tác bên dưới chưa từng dừng lại: “Nhớ ra chưa?”
Tô Ninh Trăn liều mạng né đầu, cho dù nhớ ra rồi thì cũng không thể thừa nhận: “Không… a…”
“Vẫn chưa đúng không? Vậy thì chúng ta tiếp tục.” Anh dùng sức ép cái bụng dưới bằng phẳng của cô hướng về phía mình, động tác đâm vào ở thân dưới càng mạnh hơn, phảng phất như có thể sờ được gậy thịt của mình qua cái bụng nhỏ, qua mấy chục cái va chạm, Tô Ninh Trăn lại bắn ra rồi.
“A a a --- đừng, đừng mà ----” Cô không nhịn được mà cong người lên, sức lực toàn thân như bị rút khô hoàn toàn, Tô Ninh Trăn buông lỏng tay, cả người nằm bẹp xuống giường, đúng lúc người đàn ông phía sau không có ý định buông tha cho cô, vểnh cái mông nhỏ của cô lên, động tác bên dưới tiếp tục không ngừng.
“Em sướng rồi nhưng anh thì chưa.” Lời nói tàn nhẫn của người đàn ông cứ như vậy mà buông xuống.
Sáng sớm Tô Ninh Trăn còn chưa nghĩ ra được nên làm gì, cứ như vậy mà lại bị ăn sạch sẽ rồi.
“A ----” Một lần cuối cùng sau khi phóng thích toàn bộ, người đàn ông cố ý đặt sức nặng toàn thân lên người cô gái, cả người nằm trên người cô.
Chốc lát hai người đều thở hổn hển, sáng sớm đã làm chuyện kịch liệt, sức lực của hai người lại hoàn toàn khác biệt. Tiêu Hàn cảm thấy sung sướng cả người nhưng Tô Ninh Trăn lại cảm thấy bản thân mình giống như bị tháo ra rồi lắp vào vậy.
“Anh cút đi.” Trên thân hai người còn có mồ hôi, cứ dán chặt lấy nhau như vậy khiến cô cảm thấy rất không thoải mái.
Người đàn ông nhẹ nhàng giật giật, lật người sang bên cạnh, thuận tiện còn kéo cô nằm lên trên người mình rồi siết chặt vòng tay.
“Tiêu Hàn, anh thả tôi ra.” Cô là bảo anh cút, không phải ôm cô cùng lăn!
*Trong tiếng Trung, lăn cũng là 滚, mà cút cũng là 滚, đọc là [gǔn].
Bàn tay lớn của anh đánh lên cái mông nhỏ của cô: “Đừng có lúc nào cũng ồn ào.”
Gậy thịt mềm nhũn của anh còn đang chống cái mông nhỏ của cô, hai người toàn thân ẩm ướt nhớp nhúa dính vào nhau thực sự khiến toàn thân cô khó chịu: “Vậy anh nhanh thả tôi ra.”
“Đừng ngọ nguậy, trừ phi em muốn làm lần nữa.” Người đàn ông muốn vuốt ve an ủi thật tốt, nhưng cô gái cứ không ngừng hô to.
Cảm nhận được dục vọng sau lưng dường như thật sự đang ngo ngoe muốn động, Tô Ninh Trăn không dám khiêu khích anh nữa, chỉ sợ sơ ý một chút anh lại kích động lên, cô thật sự không còn sức nữa.
Nhận ra được cô gái ngoan ngoãn rồi, anh đưa tay vuốt ve bụng cô, lại dùng lực kề sát lên trên người mình, thở dài thành tiếng, cảm giác ôm cô ở trong ngực thật đúng là không tệ.
Tô Ninh Trăn vô cùng hoài nghi, Tiêu Hàn uống lộn thuốc rồi đúng không? Từ sáng sớm phản ứng của anh đã vô cùng kỳ lạ, hiện tại lại lôi kéo cô vuốt ve an ủi là đang làm gì vậy?
“Tiêu Hàn, anh có bị bệnh không?”
Người đàn ông đẩy đẩy cô bằng gậy thịt đã hơi cứng lên của mình: “Anh có bệnh hay không không phải em rõ ràng nhất sao? Hay là…. anh chưa thỏa mãn em?”
Tô Ninh Trăn có chút bất lực: “Được rồi, anh đừng động dục.”
“Ninh Ninh.” Giọng nói của người đàn ông khẽ gọi.
Tô Ninh Trăn không biết vì sao, từ khi còn nhỏ hình như Tiêu Hàn luôn gọi cô như