“A…” Trong góc quán cà phê được trang hoàng lịch sự, Tô Ninh Trăn gục xuống bàn hét lớn.
“Đừng có hét, khách của tớ sẽ bị cậu dọa chạy mất!” Cô gái đang uống cà phê một cách tao nhã khẽ cau mày ngăn cô than thở.
“Lộ Du!” Tô Ninh Trăn chu miệng, cô đã đáng thương lắm rồi mà chị em tốt còn ức hiếp cô!
Kỷ Thư Vân ngồi cạnh lười biếng mở miệng: “Lộ Du nói không sai, cậu cứ than thở mãi, đến khi khách hàng bị cậu dọa sợ chạy hết thì lúc đó xem cậu bồi thường thế nào.”
Tô Ninh Trăn không phục: “Các cậu đều bắt nạt tớ!”
Hai cô gái này đều là bạn học cùng cấp ba với Tô Ninh Trăn, tình cảm rất tốt, cho dù sau khi tốt nghiệp mỗi người một ngả thì vẫn thường xuyên tụ tập cùng nhau, ngoại trừ Tô Ninh Trăn, hai người còn lại sau khi tốt nghiệp đại học liền tới thành phố này làm việc.
Lộ Du, cô chủ quán cà phê, dựa vào niềm đam mê với cà phê của mình, sau khi tốt nghiệp đại học đã tự mở quán cà phê này, hương vị cà phê độc đáo của cô ấy đã giữ chân được không ít khách hàng.
Kỷ Thư Vân là người thẳng thắn, lời nói sắc bén, thường giống như chị cả trong ba người họ.
Lộ Du cười một tiếng, tốt bụng mở miệng hỏi: “Ninh Trăn, cậu than thở gì vậy?”
Cuối cùng cũng có người quan tâm đến cô, lúc nảy Tô Ninh Trăn mới ngồi thẳng dậy nhanh chóng nói những chuyện đã xảy ra trong hai ngày nay.
Nghe xong Lộ Du lười biếng liếc cô một cái: “Tiêu Hàn là người tình trong mộng của nhiều người, cậu có gì mà bắt bẻ?”
Tiêu Hàn là hoàng tử vườn trường từ thời cao trung, cho dù các cô không biết Tiêu Hàn thì danh tiếng của Tiêu Hàn cũng rất lớn.
Tô Ninh Trăn bất mãn: “Cậu thích thì để tớ giới thiệu cho nhé?”
Kỷ Thư Vân cười xấu xa: “Tiêu Hàn người ta thích cậu, cậu giới thiệu cho Lộ Du làm gì?”
Tô Ninh Trăn tựa như gặp quỷ nhìn Kỷ Thư Vân: “Sao có thể chứ?”
Kỷ Thư Vân có chút đồng cảm với Tiêu Hàn, Tô Ninh Trăn ngốc như vậy, xem ra anh đã phải chịu rất nhiều đau khổ: “Chẳng lẽ cậu cảm thấy Tiêu Hàn đói khát đến mức chỉ cần là con gái thì đều được.”
Điều này đương nhiên không thể xảy ra, Tô Ninh Trăn này còn không phải là không tìm ra được nguyên nhân, vội vàng chạy tới chỗ chị em tốt để phàn nàn sao.
Thấy Tô Ninh Trăn bắt đầu suy nghĩ, Kỷ Thư Vân có chút vui mừng, nhưng vẫn hóng hớt, ái muội hỏi Tô Ninh Trăn: “Này, cậu nói thật đi, kỹ thuật giường chiếu của Tiêu Hàn như thế nào? Nhớ năm đó dáng người của cậu ấy khiến bao nhiêu nữ sinh thèm nhỏ dãi, cũng không biết có đủ dùng hay không?”
Bị Kỷ Thư Vân hỏi vậy, ký ức lại ùa về, Tô Ninh Trăn đỏ mặt, trừng mắt nhìn Kỷ Thư Vân: “Thư Vân, cậu đúng là đồ háo sắc!”
Kỷ Thư Vân cười như không cười nhìn cô: “Xem ra khá tốt, nhìn khuôn mặt được thỏa mãn này của cậu là biết.”
“Kỷ Thư Vân!”
“Đừng hét, đừng hét, dù sao cậu vẫn còn độc thân, một đối tượng tốt như Tiêu Hàn đang ở ngay trước mắt, cậu còn chờ đợi gì nữa?” Lộ Du tốt bụng đưa ra lời khuyên.
Tô Ninh Trăn nhăn mặt: “Tớ vừa mới chia tay, thật sự không muốn yêu đương nhanh như vậy, đã thế đối tượng còn là Tiêu Hàn!”
Kỷ Thư Vân dường như suy nghĩ gì đó, sau đó nói: “Ninh Trăn, cậu chắc chắn vẫn có ý với Tiêu Hàn đúng không?