Sau khi về đến nhà liền phát hiện Liên Sinh còn chưa về, Hạ Tứ Lang cùng Thạch Đầu đều đã trở lại. Bất quá cả hai đang ngồi ở trong viện vừa nghỉ ngơi vừa chờ Liên Sinh về làm cơm!
“Tiểu Tam nhi đi đâu a?! Về nhà không thấy ngươi đâu! Nơi nơi chạy loạn coi chừng bọn buôn người đem ngươi bắt đi bán đó!”
Thạch Đầu cười hù dọa đệ đệ nhà mình. Tiểu Tam tuy rằng còn nhỏ, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn kia đem ưu điểm kế thừa từ Liên Sinh cùng Hạ Tứ Lan đều phát huy triệt để, cho nên, tuy rằng không thể coi là cái gì mỹ nhân, nhưng cũng thanh tú khả ái. Gần một năm nay, Tiểu Tam đại đa số đều là im lặng ở nhà làm việc, có vẻ nhu thuận vô cùng, nhóm đại thúc trong thôn đã bắt đầu ngầm khen hắn là một hài tử xinh xắn!
“Ngươi mới là bị bắt đi! Bị bán như bán trâu!” Có thể là bởi vì thân thể thu nhỏ lại suy nghĩ cũng theo đó xảy ra biến hóa gì đó,cũng có thể là bởi vì ngày thường hay cải trang thành trẻ con, mà tính tình của Tiểu Tam từ từ tiến hóa theo chiều đi xuống rồi! Cũng bởi vì có lúc hắn sẽ biểu hiện ra một mặt trẻ con đó, cho nên gần đây Hạ Tứ Lang cũng không còn thường cau mày nữa! Trước đó bị người ta đụng ngã lăn quay trên mặt đất, một bụng tức giận vẫn còn chưa tiêu, lúc này Thạch Đầu trêu chọc hắn như thế, lập tức trả đũa lại còn đồng thời trợn tròn mắt hung hăng mà trừng nó!
“Sao lại tức giận như vậy?! Không lẽ lại có tiểu tử nào gọi ngươi là cây rau đay?!”
Nhìn gương mặt Tiểu Tam lúc tức giận thật đúng là có ý tứ, Thạch Đầu cuối cùng cũng hiểu vì sao Hổ Tử luôn thích đi trêu chọc Tiểu Tam như thế. Đáng tiếc thường ngày Tiểu Tam cứ như một ông cụ non, rất ít khi cáu kỉnh. Thạch Đầu biết mấy hôm trước Tiểu Tam bị đám dã tiểu tử trong thôn tại bờ sông khi dễ, hình như là ồn ào gọi hắn là dây đay này nọ, cho nên bây giờ mượn mấy lời này trêu chọc Tiểu Tam. Kỳ thực đám dã tiểu tử kia đều là vì đụng phải đứa nhỏ mình thích mới cố ý đi khi dễ, nếu như là đụng phải Ngân Phương thì bọn nó đã sớm như ong vỡ tổ chạy tán đi! Bản thân khi còn nhỏ cũng từng cùng đám bạn trải qua chuyện này! Cho nên ít nhiều biết được tâm tư đám tiểu tử đó! Chính là vì thích Tiểu Tam mới đi ăn hiếp hắn a!
Không ngờ Thạch Đầu thành thật như vậy cũng có lúc gian tà! Lần này xác thực chọt trúng chỗ đau của Tiểu Tam. Một năm này, mức sống Hạ gia rõ ràng được nâng cao, Liên Sinh cũng thường thường tăng phần ăn cho Tiểu Tam, nhưng Tiểu Tam chính là ăn thế nào cũng không béo nổi, ngoại trừ có cao hơn một chút, vẫn luôn nhỏ nhắn mảnh khảnh như thế, cứ như là đậu mầm vậy đó. Ngày thường đám tiểu tử ăn no rỗi việc trong thôn kia, thích gọi hắn là dây đay, hắn không so đo, nhưng không có nghĩa hắn không tức giận!
Cơn giận của Tiểu Tam càng bốc càng cao!
“Cha ~~~ đại ca khi dễ con ~~~~~ “
“Ách…”
Tiểu Tam bụm mặt giả bộ khóc lóc một đường chạy vào trong nhà. Đời trước không biết được người sủng ái là cảm giác gì, sau khi trở thành Hạ Tiểu Sam, Liên Sinh đối tốt với hắn đến không thể tốt hơn, thường thường đều là sủng ái dỗ dành, Hạ Tứ Lang tuy rằng cũng từng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn qua Tiểu Tam, nhưng từ đầu đến chân thấy thế nào cũng là hài tử nhà mình, chỉ là trở nên ngoan ngoãn thông minh hơn mà thôi! Hơn nữa, có một số việc hắn từ đáy lòng không muốn truy cứu đến tận cùng, cho nên, sau khi hoài nghi qua đi, cũng rất thích dỗ dành Tiểu Tam. Bất giác, Tiểu Tam chính là không thầy mà tự học được bản lĩnh làm nũng…. Nếu là lúc vừa đến thế giới này, Hạ Mục nhất định sẽ khinh bỉ loại hành vi trẻ con này! Nhưng hiện tại, hắn nằm trong lòng Hạ Tứ Lang nhìn lão cha nhà mình đem đại ca dạy dỗ đến lộ ra bản mặt khổ qua, vui không kể xiết!
Đây là ngón trò Hạ Tiểu Sam của ban đầu thường dùng, Tiểu Tam của hiện tại đã bắt đầu thấu hiểu toàn bộ!
Bởi vì Liên Sinh chậm chạp không về, Tiểu Tam quyết định tự mình làm cơm trưa! Hắn đời trước đương nhiên đã từng nấu cơm, lúc làm công ở
nhà bếp thậm chí còn cùng nhóm đầu bếp học qua mấy chiêu. Bất quá, hiện tại một đầu so với cái bếp cao hơn không được bao nhiêu, bình thường Liên Sinh sủng hắn cũng không để hắn học nấu cơm, chỉ được theo chân hỗ trợ. Hắn không giống đám nhóc khác thích đến nơi này nơi kia chơi đùa, lúc nhàn rỗi hắn tình nguyện đi theo nhìn Liên Sinh làm việc. Bởi vậy, hiện tại dưới sự trợ giúp của Thạch Đầu, Tiểu Tam bắt đầu ra dáng lần đầu làm cơm.
Cơm làm từ loại gạo ở nhà tự trồng, sau khi rửa gạo liền bỏ vào trong nồi nấu bằng lửa lớn, đợi cho gạo được nấu đến nở ra, tiếp đó xới ra cái nồi kín hơi để một bên, làm như vậy cơm tẻ sẽ tư nhuần ngon miệng, còn mang theo chút hương thơm của gạo. Thạch Đầu được chỉ huy đi nhóm lửa, Hạ Tiểu Sam trong lúc nấu cơm liền chuẩn nguyên liệu làm đồ ăn. Thạch Đầu tuy rằng mới mười tuổi đã bắt đầu xuống ruộng làm việc, nhưng nó không hề biết làm cơm. Làm cơm loại chuyện này từ trước đến nay đều là do tiểu ca nhi trong nhà muốn học! Đám tiểu tử chỉ phụ trách ăn thôi. Thấy đống nấm ngày thường chưa từng thấy qua Thạch Đầu cũng chỉ là hỏi một câu “Thứ này cũng có thể ăn?” Liền không nhiều lời nữa. Điều này khiến cho Hạ Tiểu Sam thở phào nhẹ nhõm, vừa rửa rau vừa chuyển hướng đề tài lên một vài những tin tức nho nhỏ về Thái gia trong rừng trúc kia.
Đợi cho Hạ Tứ Lang đem chuồng gà trong nhà tu chỉnh một lần, bữa trưa của Hạ gia cuối cùng cũng có thể dọn lên! Chuẩn bị hảo hai món ăn, canh trứng gà nấu nấm cùng mắng xào. Rừng trúc phía sau núi đã bắt đầu mọc đến sau nhà của họ, cho nên vừa vặn có măng mới mọc, Tiểu Tam làm kẻ trộm đào mấy khỏa về nhà. Tiểu Tam còn nhỏ lực ở tay không đủ mạnh cầm không nổi con dao phay thô to kia, hơn nữa hiện tại dùng tay vẫn còn chưa quá thành thục, cuối cùng vừa nhìn món ăn liền thấy nấm thì được xé rất đều, nhưng măng non thì bị cắt đến tan tác có chút không nhìn ra được hình dạng. Bất quá, vị đạo cũng không tồi! Gia vị trong nhà chỉ có dầu muối, Hạ Tiểu Sam trước nấu canh nấm, khi xào măng non thì bỏ thêm canh nấm để măng ngấm một lát. Hai món ăn khẩu cảm đều phi thường ngon, Hạ Tiểu Sam thầm nghĩ những thứ thuộc về thiên nhiên thuần khiết này nọ khẩu cảm đúng là rất hảo, tùy tiện xào xào hương vị cũng không tồi. Hạ Tứ Lang cùng Thạch Đầu ăn thử một chút liền bị kinh ngạc không nhỏ, nghĩ không ra Tiểu Tam nhi lần đầu nấu cơm tương đối không tệ, ngoại trừ măng bị xắt không ra hình dạng, vị đạo thật rất không tồi, nấu cũng ngon như Liên Sinh vậy! Phải biết rằng, Liên Sinh chính là đã nấu ăn hơn nửa đời người rồi!
Hạ Tứ Lang không khỏi cảm khái, Tiểu Tam nhà mình ngày sau chỉ cần dựa vào tay nghề nấu nướng này cũng không phải lo đến việc cưới gả…
Tiểu Tam nếu như biết vị phụ thân trước mắt này đây đang suy nghĩ cái gì, nhất định sẽ đem tất cả cơm trong miệng đều phun ra! Thạch Đầu vừa ăn vừa khen đệ đệ nhà mình, rất ủng hộ mà ăn rất nhiều thức ăn —— đem đồ ăn vốn phải lưu lại cho Liên Sinh đều quét sạch! Bởi vì nơi này rất ít người từng ăn qua nấm, hương vị tiên mỹ rất dễ hấp dẫn đầu lưỡi người ta, ngay cả Hạ Tứ Lang đều so với bình thường ăn nhiều hơn một chén cơm. Đợi cho Tiểu Tam cười khổ mà nói không còn thức ăn chừa lại cho a ba, Hạ Tứ Lang và Thạch Đầu đều xấu hổ không thôi…
********************
Lảm nhảm tý xíu: hix, cái máy bàn rùa bò rồi, xài word mệt mún chết, lap_chan bị anh hai xách đi làm, trì trệ việc edit quá đi a~
Hum nay mới được cả ngày ôm lap_chan gõ gõ, tạm thời xong 3 chương, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ na (^ 0 ^)/
Ui cha~~~Đau lưng quá à~~~Bớ mọi người, có ai đấm bóp cho nhân gia ta không na~~~~~