Giống với các chương trình ẩm thực khác, phòng phát sóng được chia thành 2 phòng.
Một là phòng dành cho khách và một là dành cho giám khảo.
Đúng như tên gọi, phòng khách chính là gian phòng mà Trạch Duy Á và Khương Khả đang nấu ăn, ngoại trừ camera cùng bình luận trên màn hình thì chỉ có hai người (mèo) là Trạch Duy Á và Khương Khả, đang chăm chú nấu ăn.
Về phía nhân viên và người dẫn chương trình, họ sẽ ở ngoài phòng phát sóng với ban giám khảo.
Nói chung, mỗi kỳ ngoài người dẫn chương trình, tổ tiết mục sẽ mời hai hoặc ba giám khảo khách mời để giúp nhận xét về món ăn.
Nhóm giám khảo phần lớn là minh tinh, kèm theo một người khác sẽ là người bình thường, bọn họ phụ trách nếm thử các món ăn do khách mời chế biến, cuối cùng sẽ chấm điểm tùy theo khẩu vị.
Sau đó là nhóm chương trình dựa vào số điểm cuối cùng để trao giải thưởng tương ứng.
Bởi vì thân phận của Trạch Duy Á hơi đặc biệt, ba vị khách mời mà đoàn chương trình mời tới lần này đều là người nổi tiếng, tất cả đều là đạo diễn, minh tinh có tên tuổi lớn.
Nhưng cho dù là ngôi sao có tên tuổi lớn thế nào đi nữa, thì đứng trước mặt Trạch Duy Á là chỉ huy tối cao của Quân đoàn viễn chinh đế quốc thì vẫn không đủ nhìn, vì vậy sau hơn 10 phút phát sóng, toàn bộ gian ngoài vẫn lặng ngắt như tờ.
Ba vị giám khảo khách mời nhìn nhau, không ai dám lên tiếng trước.
Cuối cùng, vẫn là đạo diễn nhìn không nổi nữa, liền ra hiệu cho người dẫn chương trình ngẫu nhiên tìm đề tài cho khách mời nói, không thể tiếp tục im lặng như thế này được.
Người dẫn chương trình mới chỉ là một thanh niên mới ngoài 20, lúng túng ho khan một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Mọi người nhìn xem, con linh sủng này dường như luôn dùng dị năng để cắt rau, từ kỹ thuật và độ thành thạo của nó, mọi người nghĩ thế nào?" "
“Hẳn là, không tệ.” Ảnh đế Đường Bân Tâm nói không chắc.
Bên cạnh là Ca Hậu Nancy cũng gật đầu: "Kỹ thuật rất thành thạo, dị năng sử dụng không tồi.
Xem ra là đã phải luyện tập rất nhiều lần...!Nhưng mà, cái nó đang cắt là cà tím sao?" Như thế nào, màu sắc có chút không đúng.
"
Hầu hết các loại cà tím trên thị trường đều có màu đỏ nhạt và màu tím.
Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên Nancy nhìn thấy chúng.
“Đây là một loại rau mới,” cuối cùng có một câu hỏi mà người dẫn chương trình có thể trả lời, cậu ta nhanh chóng giải thích.
“Nghe nói phòng thí nghiệm của quân đội viễn chinh đã bắt đầu tiến hành nghiên cứu các loại rau mới, và cũng đã đạt được những kết quả đáng kể.
Thậm chí có tin đồn chỉ trong một thời gian ngắn nữa các giống rau mới được sản xuất trong phòng thí nghiệm của quân đội viễn chinh có thể được trực tiếp quảng bá và trồng trên khắp đế chế.
"
"Ah."
Người chủ trì còn chưa nói xong, cách đó không xa truyền đến một tiếng cười chế nhạo.
Người lên tiếng cười nhạo là một người đàn ông trung niên tên Vương Duệ, một đạo diễn có tiếng ở đế quốc, lúc này vẻ mặt âm trầm đến nỗi tích thành nước, hiển nhiên tâm trạng đang rất tồi tệ.
Đường ảnh đế ngồi bên cạnh hoảng sợ, sợ đắc tội người khác, liền nhanh chóng chuyển đề tài: "Đúng rồi, tôi nhớ đạo diễn Vương có một bộ phim chuẩn bị công chiếu.
Nghe nói có liên quan đến mỹ thực, có phải vì thế mà đạo diễn Vương mới tham gia chương trình hôm nay không."
“Không phải,” Vương Duệ không có ý định tiếp nhận lòng tốt của hắn, trực tiếp nói, “Tôi chỉ muốn xem Nguyên soái của quân đoàn viễn chinh có thể nấu ra món gì, kết quả các người cho ta xem cái này …..
như thế nào, tay nghề của cậu ta không tốt, liền để linh sủng sử dụng dị năng thay cậu ta nấu.
Đây căn bản là khinh nhờn mỹ thực!"
Xong rồi.
Vô luận là Đường Bân Tâm hay là Nancy, trong lòng chỉ còn lại suy nghĩ này.
Vương Duệ cái gì cũng tốt, chính là quá mức ngay thẳng, liên quan đến chuyện khác thì không sao, nhưng chỉ riêng 2 cái một là quay phim và một là mỹ thực, ai dám làm lung tung nhất định sẽ bị Vương Duệ chỉ điểm đến không dám ngẩng đầu lên.
Thật không biết tổ chương trình đang nghĩ cái gì, mời ai không mời lại mời vị tổ tông này tới làm gì không biết?
Đường Bân Tâm xoa lông mày, không khỏi cảm thấy chán nản.
Xem ra lần này không tránh khỏi chuyện làm mất lòng Nguyên soái, chỉ mong Nguyên soái cũng không quá hẹp hòi, không cần giận chó đánh mèo làm khổ người qua đường vô tội.
…
Không biết trong phòng phát sóng trực tiếp đã xảy ra chuyện gì, Khương Khả cắt cà tím và hạt tiêu, chuẩn bị nước sốt dùng sau để nấu.
Món cà tím ngâm chua ngọt đương nhiên phải dùng đường và giấm, đường là đường trắng, giấm là giấm gạo, sau đó là xì dầu, một chút tinh bột, bột ngọt và nước lọc.
Sau khi pha nước sốt, nâng chảo lên và làm nóng chảo cho đến khi nóng từ 60 đến 70%, cho các miếng cà tím đã lăn tinh bột vào chiên cho đến khi hơi vàng và mềm.
Cuối cùng, đổ tất cả nước sốt và gia vị.
Khi cà tím và nước sốt hòa quyện vào nhau, mùi thơm chua ngọt bốc lên từ nồi.
Khương Khả meo meo và hiệu cho Trạch Duy Á mang đĩa thức ăn tới.
Trạch Duy Á không nói gì, bưng đĩa thức ăn tới, anh rút thêm một chiếc khăn giấy giúp Khương Khả lau sạch móng chân của mình khi vô tình bị nước canh bắn vào.
[Ahhhhh, Nguyên soái đang giúp bé đáng yêu lau chân kìa, đáng yêu quá, video trực tiếp có thể phát lại được không? Tôi thực sự muốn chụp ảnh màn hình.
】
[Thực sự rất dễ thương, tôi đã lưu lại… Còn có tôi muốn gửi lời xin lỗi tới Nguyên soái.
Lúc trước khi xem video giết kẻ thù trên chiến trường của bạn, tôi đã nghĩ rằng bạn hơi tàn nhẫn, nhưng hôm nay tôi đã hoàn toàn thay đổi cách nghĩ đó.
Một người có thể đối xử dịu dàng với linh sủng nhỏ tuổi như thế này chắc chắn là một người đặc biệt ôn nhu.
】
[Trên chiến trường đương nhiên phải tàn nhẫn một chút, nếu không đứng đó cho kẻ địch giết chết sao? Lúc trước tôi đã sớm nói nam thần của tôi tính tình rất tốt, rất ôn nhu.
Mấy người còn không tin, hiện tại mấy người đã rõ.
】
[Thật sự rất dịu dàng, tôi thấy anh ấy còn khẽ nhéo nhéo đệm chân của