Các giám khảo cần chờ một lúc để chấm điểm, để thời gian chờ không quá nhàm chán, BTC đặc biệt bố trí một sự kiện đố vui có thưởng cho người hâm mộ, cho phép người hâm mộ trong phòng truyền hình trực tiếp của từng người chơi đoán điểm cuối cùng của người chơi, người hâm mộ nào đưa ra dự đoán chính xác sẽ được ban tổ chức tặng một món quà nhỏ.
Khương Khả vẫn còn hơi căng thẳng, một lúc sau mới nhận ra không có ai trong phòng truyền hình trực tiếp buồn đoán kết quả cuối cùng của mình, thay vào đó, họ tập trung toàn bộ lực chú ý vào nhóm mèo đang chạy loanh quanh trong phòng.
[Ahhhhhhh, vừa rồi là một con Bạch Linh miêu chạy qua phải không, màu vàng nhạt đẹp quá.
】
[Con đen cũng được, lông tơ nhìn mềm thế mà Bạch Linh Miêu cũng có màu đen sao? 】
[Có, nhưng mà tạp sắc vẫn nhiều hơn.
Bạch Linh Miêu mà thuần một màu trắng như bé dễ thương thì rất hiếm......!Ahhhh, màu xám, màu xám, tôi vừa nhìn thấy một con mèo con màu xám chạy qua.
】
[QAQ Nguyên soái thật hạnh phúc, mỗi ngày đều có một đám boss vây quanh người.】
[Nhưng Bạch Linh Miêu là linh sủng quý hiếm, một cá thể có thể nuôi nhiều linh sủng quý hiếm như vậy ở nhà sao? 】
[Không phải với danh nghĩa của một người, trước đó có người từng đứng ra giải thích rằng những con Bạch Linh Miêu này là vô tình được người của quân đội viễn trinh cứu trong lúc đi tuần tra.
Tất cả chúng đều thuộc tên của quân đội viễn chinh, và chúng chỉ được tạm giữ trong nhà nguyên soái......!Nhưng tôi vẫn ghen tị.
Giá mà tôi có thể nuôi một con Bạch Linh Miêu.
】
[Không cần nghĩ, linh sủng cấp bậc này người bình thường dù có tiền cũng không mua được.
】
Thấy đề tài càng nói càng xa, Khương Khả chỉ có thể meo meo trước máy quay, nhân tiện dùng chân vỗ vào chiếc thớt bên cạnh.
Chờ kết quả.
Mọi người có thể tập trung hơn được không.
Nói cách khác, chẳng ai quan tâm đến việc cuối cùng cậu có suôn sẻ thăng cấp hay không.
[Hahaha, bé dễ thương đừng tức giận, tôi vừa mới đi xem phòng truyền hình trực tiếp của giám khảo.
Lần này, các tuyển thủ tham gia thi đấu đều rất mạnh.
Tôi nghĩ chúng ta không có hy vọng đâu.
】
[Đúng vậy, tôi mới vừa lướt xem phòng truyền hình trực tiếp của ban giám khảo, có vẻ như ba người đứng đầu bảng B đã được chọn.
】
[Không sao đâu, đừng lo lắng quá, dù sao thì đây là lần đầu tiên Bé Dễ Thương tham gia cuộc thi chính thức như thế này, lại còn vẫn chưa quen thuộc các nguyên liệu, chúng ta có thể cố gắng vào lần sau.
】
Nhìn toàn màn hình toàn lời an ủi, Khương Khả im lặng...!Chậc chậc, xem ra lần này cậu có lẽ sẽ bị đào thải.
Dựa theo yêu cầu nhiệm vụ, cậu phải tham gia cuộc thi do Vương Duệ tổ chức và ít nhất phải đạt được 3 hạng đầu.
Bây giờ cậu thậm chí còn không thể vượt qua vòng loại, xem ra nhiệm vụ không thể hoàn thành được rồi.
Khương Khả thở dài, đang định để hệ thống giúp mình từ bỏ nhiệm vụ này, chợt nghe tiếng Đinh Đong vang lên, là thông báo kết quả được gửi đến.
[Chúc mừng Bạch Miêu Miêu đã giành vị trí nhất bảng B.
Các phần thưởng đã được gửi đi, mong tuyển thủ chú ý nhận hàng.
】
Đứng đầu bảng B?
Khương Khả trợn tròn mắt.
Những người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp cũng bị sốc.
[Đầu tiên? 】
[...!Thực sự là đứng đầu.
】
[Bé dễ thương thật tuyệt vời.
】
[+1 tuyệt vời.
】
...!
Bên trong phòng truyền hình trực tiếp của giám khảo.
Tất cả các giám khảo đều nhìn chằm chằm vào chiếc đĩa trước mặt mà không nói được lời nào.
Vì có quá nhiều thí sinh tham gia cuộc thi, cho nên dù đã phân phát cho các nhân viên xung quanh nhưng vẫn còn thừa rất nhiều đồ ăn do các thí sinh làm, nhưng riêng món cá kho dưa chua trước mắt, đã bị ăn gần như không còn một giọt nước.
"Không được, vẫn nếm không ra", nữ giám khảo cau mày lắc đầu.
"Làm thế nào mà nó nấu được như thế này? Tại sao có thể tạo ra mùi vị như thế này khi chỉ xử lý cải thảo với nước sạch được."
Vị tươi ngon của cá, lại kết hợp với vị chua, tạo ra một hương vị rất đặc biệt, làm cho người ta muốn ngừng mà không thể ngừng.
"Thực sự là không thể nếm ra" Lucas bên cạnh cũng lắc đầu, miễn cưỡng đặt bộ đồ ăn trong tay xuống, "Không chỉ loại bỏ được vị tanh, mà vi chua cũng càng thêm tự nhiên, tôi không tin chỉ dùng nước sạch mà làm được.
"
"Cho nên hiện tại làm sao," Lucas không thể không nhìn Tôn Sướng, "Có phải bên trong nước có bí mật gì đúng không."
Tôn Sướng cũng đặt bộ đồ ăn trong tay xuống, bình tĩnh đứng lên: "Trong nước có bí mật gì...!Tôi chỉ sợ rằng không giải thích rõ được.
Nếu mọi người không chê phiền, thì tôi xin phép làm lại một lần."
Đại sư chuyên chuẩn bị quốc yến tự minh xuống bếp, ai dám chê phiền, mọi người nâng cao tinh thần chuẩn bị hóng.
Nhiều công cụ nấu nướng nhanh chóng được đưa đến, sau khi Tôn Sướng kiểm tra và xác nhận rằng không có vấn đề gì, ông mới ngừng nói những điều vô nghĩa, bắt đầu chế biến các nguyên liệu trong tay.
Các bước sơ chế cá không có gì mới, cá vẫn được rửa sạch, cạo vảy, róc thịt rồi thái thành từng lát mỏng, trộn đều với gia vị ướp cá đã chuẩn bị sẵn.
Mấu chốt chính là các bước sơ chế cải thảo, mọi người đều chăm chú theo dõi động tác của Tôn Sướng, thấy ông đun một nồi nước, sau đó đổ một thìa muối vào, cuối cùng cho cải thảo đã rửa sạch vào chần sơ rồi nhanh chóng lấy ra.
"Muối, thì ra là muối ăn, nhưng tại sao." Lucas chống thân mình, chỉ ước cái cổ có thể dài tới cái nồi để nhìn rõ mọi chi tiết.
Động tác của Tôn Sướng rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã làm ra món cá kho dưa chua, sau khi nấu xong, ông lần lượt đặt vào đĩa cơm của từng người.
Không đợi cá nguội bớt, Lucas trực tiếp kẹp một miếng bỏ vào miệng, sau đó trợn mắt ngoác mồm: "Đúng rồi, chính là mùi vị này."
Tôn Sướng lau tay, tự mình gắp một miếng cá, ăn xong lắc đầu: "Còn kém một chút.
Cải thảo phải nấu lâu hơn một chút, lượng muối cũng không đúng, vị chua quá