Khương Khả nghi hoặc liếc hắn một cái: "Đúng là chúng tôi có cách ra khỏi đây.
Nhưng chúng tôi cũng không quen anh, tại sao phải giúp anh cơ chứ."
Lan sửng sốt một chút, sau đó liền nhận ra đối phương nói gì cũng đúng, ngoại trừ trao đổi ngắn ngủi trong phòng phát sóng trực tiếp, hắn và đối phương thậm chí còn chưa từng nhìn thấy nhau.
Hơn nữa, lúc nói chuyện, cả quá trình hắn đều kiêu ngạo, để lại ấn tượng xấu cho đối phương, thế thì làm sao mà dựa vào nhân tình để đối phương mạo hiểm giúp hắn được.
Càng nghĩ về điều đó, hắn càng không khỏi hối hận: “Tôi sai rồi, lần đó là do tôi không đúng, không nên nói chuyện với cậu bằng giọng điệu đó, nhưng hiện tại tôi thực sự cần cậu giúp đỡ.
Bạn của tôi đã bị chúng bắt, tôi phải đi cứu anh ấy.
Chỉ cần cậu sẵn lòng giúp đỡ, tôi hứa sẽ đáp ứng bất cứ điều kiện gì mà cậu muốn.
"
"Đúng rồi, hồi nãy cũng nói qua, tôi là thành chủ thành Punney, trong lãnh địa của tôi có rất nhiều khoáng thạch quý hiếm," Lan nhịn không được đề cao âm lượng, "Đá Cá Voi Vanh, Hoàng Thủy Ngọc, đá Cẩm Thạch, đúng rồi đúng rồi, còn có Kim Lân Quặng vô cùng quý hiếm, cậu muốn cái nào đều có thể lấy.
"
Quặng hiếm là nguyên liệu quan trọng để chế tạo cơ giáp và vũ khí.
Khương Khả: "..." Nghe có vẻ không tồi.
"Nếu anh muốn chúng tôi giúp đỡ, trước tiên phải nói rõ ràng đã, tại sao họ lại bắt người bạn của anh, còn có họ nhốt bạn của anh ở nơi nào."
"Tôi không biết họ nhốt anh ấy ở đau, về lý do tại sao bị bắt," Lan thở dài, "Lại nói tiếp kỳ thực có liên quan đến số quặng quý trong lãnh thổ của tôi."
Chẳng sợ bây giờ nghĩ tới, Lan vẫn cảm thấy cả quá trình như là một cơn ác mộng.
Thành phố Punney, tuy nằm sát sa mạc chết chóc, nhưng xung quanh được núi non làm lá chắn, cho nên ở đây rất hiếm khi bị Trùng tộc tấn công.
Tuy nhiên, chỉ mấy ngày trước đột nhiên có Trùng Tộc bất ngờ tấn công, thậm chí chỉ trong vòng nửa ngày đã phá vỡ kết giới bên ngoài thành phố, người hầu luôn đi theo bên người hắn cũng bị thương nặng.
"Vết thương ngoài có thể chữa khỏi bằng thuốc thông thường, nhưng độc tố do Trùng Vương gây ra thì không có thuốc giải.
Không có cách nào, tôi chỉ có thể dùng loại quặng nghe nói có thể làm người chết sống lại."
“Quặng gì?” Khương Khả hỏi.
"Nó được gọi là Diễm Tâm thạch, trong tay tôi chỉ có một khối, là do ông nội tôi để lại." Lan dừng lại một lúc rồi tiếp tục.
"Tôi chỉ muốn thử một chút, không ngờ nó lại hoạt động, nhưng cũng trong đêm đó, một nhóm người đột nhập vào dinh thự bắt tôi và Kirton tới nơi này.”
Lan hít một hơi: "Họ yêu cầu tôi lấy quặng ra khỏi cơ thể anh ấy, nhưng điều đó là không thể, Diễm Tâm Thạch đã hoàn toàn dung hợp với Kirton.
Nếu tùy tiện lấy nó ra thì anh ấy sẽ chết.
Tôi không muốn bọn họ liền nhốt tôi ở đây."
Lan không nói nữa, nhưng Khương Khả cũng có thể đoán được, do Lan cự tuyệt cho nên đối phương đem hai người nhốt riêng ra.
Có lẽ sau đó sẽ dùng phương pháp khác để tiếp tục ép buộc Lan, hoặc dùng thủ đoạn khác trực tiếp lấy ra khỏi người Kirton.
Dù là cách nào cũng sẽ khiến bạn của Lan mất mạng.
Lan khẩn cầu nhìn Khương Khả, khi Khương Khả đang định nói, bên tai bông vang lên thanh âm đinh đong.
[Nhiệm vụ khẩn cấp: Người hầu bị bắt.】
【Giải thích: Để có được Diễm Tâm Thạch, Á Trùng Tộc đã bắt đi người hầu thân cận của Lan, cũng chuẩn bị không màng đến tính mạng của Kirton lấy viên Diễm Tâm Thạch ra.
】
[Nội dung nhiệm vụ: Nhân lúc sắp cử hành đại hội lẻn vào dinh thự của thành chủ, cố gắng giữ được tính mạng xỉa Kirton.
】
Đại hội?
Khương Khả lại liếc nhìn tuyên bố nhiệm vụ, là nói cậu phải nghĩ cách vào được đại hội, mới có khả năng cứu được Kirton khỏi Á Trùng Tộc sao.
Để kiểm chứng suy đoán của mình, Khương Khả thầm gọi hệ thống: "Bật chức năng tìm kiếm phạm vi xem có thể tìm được vị trí cụ thể của Kirton hay không."
[Tìm kiếm bắt đầu...!Tìm kiếm kết thúc.
Rất tiếc, do bị nhiễu cho nên hệ thống tạm thời không thể xác định vị trí của Kirton.
Mong ký chủ loại trừ quấy nhiễu rồi mới tìm kiếm.
】
"Được rồi, ngoại trừ quặng ra, thật ra tôi còn có một ít linh thảo, đều là lúc trước trao đổi với tộc Taling, chỉ cần cậu đáp ứng giúp tôi cứu người, tôi đều có thể đưa cho cậu." Thấy Khương Khả không nói chuyện, Lan chỉ có thể nghiến răng, tăng thêm lợi ích.
“Cái người tên Kirton kia thực sự là người hầu của anh thôi sao,” Khương Khả nghi ngờ nhìn hắn, “Anh thực sự sẵn sàng bỏ ra cái giá cao như vậy để cứu anh ta sao?
Lan hô hấp cứng lại, đột nhiên hắn không biết phải trả lời như thế nào.
“Chúng tôi có thể đáp ứng chuyện cứu người với anh.” Thấy đối phương vẫn im lặng, Khương Khả cũng không có tiếp tục làm cho hắn khó xử, nghĩ ngợi rồi nói: “Chỉ là trong suốt quá trình anh phải làm theo lệnh của chúng tôi, không thể tự mình hành động, anh có làm được không? "
“Được.” Lan không dám do dự, vội vàng gật đầu.
…
Vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới bắt đầu đại hội, Khương Khả vốn dĩ muốn mở trung tâm mua sắm của hệ thống để kiểm tra xem có đạo cụ nào có thể giải quyết vấn đề gây nhiễu hay không, thì thấy ngoài cửa đột nhiên có một người bước vào.
Người đàn ông trung niên đi vào liếc mắt nhìn người trong nhà giam: "Được rồi, mở camera ra đi, lúc trước tôi đã nói suy củ, nói không muốn bị bắt đến địa lao, thì thành thật làm theo những gì mà hôm qua tôi đã nói."
Cái gì với cái gì.
Khương Khả nghe vậy liền không thể giải thích được, sau khi người đàn ông trung niên rời đi, quay đầu nhìn Lan nói: "Sao lại thế này, trong phòng này còn có camera giám sát sao?"
Bởi vì có hệ thống giúp che chắn,