Chớp mắt đã đến kì thi cuối kì 1, cho nên các đôi tình nhân yêu nhau đậm sâu phải tách nhau ra để chuyên tâm vào việc học.
La Địch Noãn và Điền Chính Quốc nói học là học, cứ thế mỗi người một góc tập trung giải đề.
Lạc Kim Bối bị Kim Thái Hanh vứt bỏ trái tim đau đớn khôn nguôi, nên cô nàng cũng vứt hết sách vở y hệt như thế.
Lương Thy San cùng Phác Trí Mẫn vẫn tần suất hẹn hò đó, Phác Trí Mẫn lại học cực tốt cho nên cô nàng cũng có cớ để tiếp tục quấn lấy anh.
Chỉ có đôi Vương gia Vương phi hơi phức tạp một chút.
"Mẫn Doãn Kì, anh né sang một bên giúp em, em phải giải toán.
" Niên Nhĩ Lạc một bên cầm bút một bên đẩy cái mặt của Mẫn Doãn Kì đang áp sát vào cô ra.
Mẫn Doãn Kì cũng rất kiên nhẫn, hắn không quan tâm Niên Nhĩ Lạc chống cự như nào, giật lấy tay của cô ra sau đó túm lại, bản thân nhướng người qua hôn xuống.
Hồi trước chỉ là hôn má, nay thì hôn môi luôn.
Niên Nhĩ Lạc tất nhiên không muốn bị làm cho đầu óc quay cuồng, cho nên cô nghiêng đầu tránh hắn, tiếp tục giãy dụa.
"Anh để em học toán đi, em sắp rớt vì nó rồi đây nè.
"
"Ba cái đồ quỷ này học làm gì? Sau này anh rước em về nhà cũng không có bắt em giải đồ thị hàm số.
" Mẫn Doãn Kì ngang ngược trả lời.
Niên Nhĩ Lạc nghe xong lập tức đỏ mặt, cô không nhìn hắn nữa, quay mặt đi nhìn vào đề toán.
"Em gả cho anh hay sao mà anh nói thế hả?"
Mẫn Doãn Kì chớp chớp mắt nhìn Niên Nhĩ Lạc, mở miệng nói.
"Anh nói rước em chứ anh có bảo cưới em đâu, anh sẽ rước em về làm osin.
"
Sau đó, có một cây bút bị bẻ gãy.
Niên Nhĩ Lạc liếc Mẫn Doãn Kì, mỉm cười vô cùng dịu dàng, cô đưa tay véo lên đôi má bánh bao của hắn, nghiến răng nói.
"Cho nói lại, không là bay khỏi ghế.
"
Mẫn Doãn Kì cảm thấy dạo gần đây gan của Niên Nhĩ Lạc lớn lắm rồi, hắn đã lâu không khẳng định chủ quyền của bản thân, cứ thế để cô lên đầu ngồi.
Không được rồi, nhà là phải có nóc!
"Em hù dọa ai thế hả?" Mẫn Doãn Kì