Lựa chọn này cô không thể không đồng ý.
Niên Nhĩ Lạc cũng không có ý muốn cự tuyệt Mẫn Doãn Kì, vì thế mỉm cười gật đầu.
Mẫn Doãn Kì xoa xoa đầu cô, sau đó thả cô ra cho cô trở về lớp học, bản thân cũng đi lên lớp.
Mẫn Doãn Kì đối với mọi người mà nói, muốn thế nào thì thế đó, hắn không quan tâm.
Riêng Niên Nhĩ Lạc, hắn chỉ cho cô duy nhất một lựa chọn.
Bắt buộc phải ở bên cạnh hắn.
Lúc về lớp cũng cùng lúc bắt đầu tiết một, Niên Nhĩ Lạc khôi phục tâm trạng rất nhanh, sự vui vẻ ấm áp như nắng xuân cứ thế bay dào dạt.
Lương Thy San cũng nhận ra Niên Nhĩ Lạc đang rất vui vẻ, cũng không muốn quấy rầy bạn thân, im lặng nâng mắt nhìn lên bảng.
Bên này, Điền Chính Quốc cũng phát hiện từ lúc Niên Nhĩ Lạc lôi Mẫn Doãn Kì ra ngoài rồi đi vào liền tinh thần phơi phới, cậu để tay xuống dưới ngăn bàn, nhân lúc giáo viên chưa vào liền nhắn tin cho hắn.
"Anh dụ được Nhĩ Lạc rồi à?"
"Chưa.
Em ấy chưa chấp nhận anh.
"
"Em thấy cô ấy đang rất rất vui.
"
Mẫn Doãn Kì ở đầu dây bên kia khẽ nhếch môi, làm cho cậu bạn ngồi bên cạnh hắn có chút giật mình.
"Ra về giữ cô ấy lại giúp anh.
"
Nhắn xong dòng này thì Mẫn Doãn Kì cũng tắt di động, còn bên Điền Chính Quốc thì giáo viên đã vào lớp.
Theo sau giáo viên là hai bạn học nữ, một cô có dáng vẻ lạnh nhạt xa cách giống hệt Mẫn Doãn Kì, nước da trắng nõn cùng mái tóc dài đen óng, cô gái còn lại có dáng vẻ mỏng manh đáng yêu hơn, mái tóc ngắn ngang vai cùng vóc dáng nhỏ xinh, cả hai đứng trên bục giảng liếc mắt xuống lớp.
Niên Nhĩ Lạc cũng ngẩng đầu nhìn lên, bắt gặp ánh mắt của hai người.
Giáo viên nhìn bạn học kia, lại nhìn về phía lớp sau đó nói lớn.
"Đây là Lạc Kim Bối và La Địch Noãn, học sinh mới của lớp chúng ta.
"
Lạc Kim Bối không một chút cảm xúc mà gật đầu, ngược lại La Địch Noãn lại mỉm cười ngọt ngào với các bạn trong lớp, có không ít bạn nam hò hét làm náo loạn cả lớp học.
Sau đó giáo viên