Thấy anh đã bắt đầu cởi thắt lưng, trong nháy mắt, Đường Ly như bị kéo về đêm hôm qua.
"Đừng mà... Em sẽ ăn... Em ăn mà...." Cô vội vàng cầu xin tha thứ.
Trực giác nói cho cô biết rằng, anh sắp đút cho cô ăn thứ khác, mặc dù cô không biết đó là gì, nhưng chỉ cần có liên quan đến anh là cô ghét cay ghét đắng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Muộn rồi." Anh bóp cằm cô, giọng nói lạnh lùng: "Đây là thái độ cầu xin của em ư? Lúc nãy em mắng tôi thế nào, hả?"
Đường Ly yếu ớt run rẩy, đôi môi cũng run lên.
"Sĩ quan... Ngài Sĩ quan..."
Đây là lần đầu tiên cô gọi anh như thế.
Nữ tù nhỏ bé trần truồng quỳ ở mép giường, khắp người toàn là dấu vết ái ân, còn có vệt sữa trắng trên môi, đang giương mắt đáng thương ngước nhìn người đàn ông mặc quân phục cao lớn lạnh lùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngài Sĩ quan.
Rõ ràng là kiểu xưng hô vô cùng uy nghi, nghiêm nghị không được phép nhúng chàm, nhưng ý nghĩa lại bị thay đổi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô gọi thật là bùi tai, đáng thương, yêu kiều, mặc dù ngài Sĩ quan uy nghiêm đã từng thẩm vấn vô số người tù, nhưng cô lại là người khiến anh hài lòng nhất.
Thông thường, một nữ tù mà có thế khiến Sĩ quan hài lòng thì sẽ không thể có kết quả thẩm vấn một cách dễ dàng được.
Mà ngược lại, cô sẽ bị chơi rất lâu, rất lâu.
Cách thức trừng phạt có nhiều vô số kể, quá trình ấy có thể khiến Sĩ quan sung sướng kích thích, đương nhiên, đôi khi điều ấy quan trọng hơn kết quả nhiều.
Đường Ly không biết tất cả những chuyện này.
Cô là con gái của một gia đình trong sạch, nhà họ Đường đã rút lui khỏi chính trường vài chục năm rồi, ngoài một vài tài sản cũ của gia đình ra thì không còn gì khác.
Nhưng từ khi cô gả cho Tần Du thì mọi thứ đã khác rồi.
Đường Ly hoàn toàn đắm chìm trong nỗi ưu tư, bỗng bị cái gì đó nóng bỏng cứng rắn cọ vào mặt, cô còn chưa kịp nhìn rõ thì gáy cô đã bị anh khống chế.
Dương vật đang ngẩng cao đầu cũng nổi cơn giận, ngay khi vừa ra khỏi quần lót thì đã đập thẳng lên gương mặt nhỏ nhắn của cô.
Cô đang quỳ, còn chẳng cao được bằng nửa anh, gương mặt đẹp đẽ trông càng nhỏ hơn, còn bị mấy sợi tóc che đi nhiều.
Anh vén những sợi tóc đen dài của tô, sợi tóc mềm mượt như tơ lụa, cảm giác khi cầm trên tay rất tuyệt.
Anh chưa từng buộc tóc cho cô bao giờ, nếu suôn sẻ thì trong hôn lễ sẽ có bước này.
Nhưng mà nó cũng chẳng quan trọng chút nào.
Đến giờ mà vẫn chưa buộc bao giờ ư?
Anh mong rằng cô sẽ không thể chạy thoát được.
Hành động của anh lúc nào cũng mạnh mẽ độc đoán, phải nắm được mọi thứ trong tay, ngay cả những sợi tóc của cô cũng phải nằm hết trong lòng bàn tay anh, anh còn cố tình vuốt cho mượt chứ không hấp ta hấp tấp như những gã đàn ông háo sắc tầm thường khác.
Đương nhiên, còn có đôi phần dịu dàng nữa.
Nhưng chuyện tiếp theo phải làm lại không hề dịu dàng chút nào.
"Nói thử xem đây là cái gì, lát nữa em sẽ phải nuốt đó." Anh kéo tóc cô, sức lức vừa đủ để xé rách mặt cô, mồm miệng nhỏ nhắn của cô bị hướng thẳng về phía dương vật đỏ thẫm.
Dường như cô rất ghét cái thứ ấy của anh, cô vừa khóc lóc mắng chửi vừa né tránh: "Thứ quái vật xấu xí... Đi đi..."
So với gương mặt trắng nõn xinh xắn của cô thì