"Làm sao có thể? Sĩ quan luôn luôn đúng!"
Trong khu vườn nhỏ, Trần Thiến, thầy trò quản gia, người gác cổng và đội trưởng đội bảo vệ tụ tập lại với nhau thì thầm nói chuyện.
Thái độ của mọi người đối với sĩ quan đều vô cùng khác thường.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc đầu Trần Thiến còn hơi dao động, nhưng bây giờ cô ấy đã khẳng định lại lập trường của mình.
Nhưng không biết vì sao, lời nói của Đường Ly lại giống như hạt giống chôn chặt trong lòng cô ấy.
Có lẽ là do người đẹp nên giọng nói dễ nghe, vóc dáng lại kiều diễm thôi.
Trần Thiến rũ bỏ những suy nghĩ phức tạp đang khiến mình mất tập trung, lắng nghe những người khác bàn luận cá cược.
Đặt cược xem lần này sĩ quan vừa rời khỏi cửa, Đường Ly có bỏ chạy hay không.
Mỗi lần thảo luận mấy chủ đề như này, bọn họ luôn có thể trò chuyện rất lâu.
"Sĩ quan nhất định không yêu cô Đường, nếu không thì vì sao lại hủy bỏ hôn lễ?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đúng vậy! Ngay cả phu nhân cũng không cho chúng ta gọi, nhất định là coi cô Đường như phạm nhân bình thường rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tôi cũng nghĩ như vậy! Sĩ quan thẩm vấn cô Đường rất nghiêm, rõ ràng không hề niệm tình cũ! Thư ký Trần, cô nói xem đúng không?"
Trần Thiến tức khắc có phản ứng.
Đám đông càng tò mò hơn, nhao nhao muốn thăm dò ý kiến từ miệng cô ấy, muốn biết rốt cuộc sĩ quan dùng hình tàn khốc đến mức nào.
"Rút móng tay?"
"Đánh gãy xương?"
"Thích dùng dao hay dùng gậy hơn? Thư ký Trần, cô nói gì đi chứ!"
Trần Thiến lập tức đỏ mặt, tim đập thình thịch, không thể không nghĩ đến dáng vẻ dễ thương xinh đẹp khiến người ta cảm thương của Đường Ly.
Rất thảm...
Haizz, quả thực rất thảm...
Dụng cụ tra tấn... cô ấy thực sự đã viết vào hồ sợ là cây gậy...
Nếu không thì phải viết thế nào đây...
Cô ấy im lặng hồi lâu, mọi người đều cảm thấy nhàm chán nên bắt đầu tản ra đặt cược, nhân tiện nói sang chuyện khác.
"Vài ngày nữa phó tướng Tống sẽ trở về."
Phó tướng Tống, thân tín bên cạnh sĩ quan.
Anh ta cũng là một nhân vật tàn nhẫn mà những người như họ vừa nhìn thấy đã sợ rùng cả mình.
Nói chung, những kẻ phản bội đều giao cho phó tướng Tống xử lý.
"Vậy... cô Đường sẽ chạy trốn thật sao?"
Không có Tần Du, cuộc sống của Đường Ly sạch sẽ hơn rất nhiều.
Trần Thiến mang thêm đồ đạc vào phòng, cho cô cơ hội ra ngoài mỗi ngày một lần để hít thở không khí.
Nhưng cô biết, tất cả những điều này đều là dụng ý của Tần Du.
Cảnh Chương Đài có rất nhiều khu vườn lớn nhỏ, khu cô được phép đến là nơi cô chưa từng đến trước đây.
Có rất nhiều nơi ở Cảnh Chương Đài mà cô chưa từng đặt chân đến.
Nếu không thì cô cũng không đến mức bị lạc trên đường chạy trốn.
Nhưng ít nhất bạn của cô đã trốn thoát được rồi.
Tiết trời buổi chiều của mùa đông không tệ, mát mẻ quang đãng như một lớp màng lọc màu Morandi.
Tần Du chắc không biết màng lọc là gì đâu nhỉ.
Đường Ly đang ngồi trên xích đu, suy nghĩ xem cô có