Thư, những lá thư kia...
Đường Ly nhớ ra, nhưng lại cảm thấy người kia là đang biết mà cố tình hỏi tới.
Tại sao lại không viết tiếp nữa, dĩ nhiên là vì cảm thấy bản thân anh không phải kiểu quang minh lỗi lạc, thanh cao tao nhã như trong tưởng tượng của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dù sao thì lúc Diệp Liên giới thiệu anh với cô, lúc ấy anh chính là một người hiển hách không có lấy một khuyết điểm.
Chỉ có mỗi cái tính tình không tốt lắm.
Đường Ly không có để ý nhiều, bởi vì bản thân cô cũng không phải kiểu con gái được người ta yêu thích.
Cô nói ít, phản ứng chậm, không có khả năng giải thích trơn tru, trong trường học cũng không có ai thích vui đùa cùng với cô.
Nhưng mà so với anh, cô thậm chí còn thấy mình đỡ hơn rất nhiều.
Cho nên tại sao cô lại phải viết thư cho một người xấu tính chứ.
"Hơn nữa, anh cũng đâu có đọc..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô gái nhỏ xinh đẹp ngập ngừng giải thích xong, cuối cùng lại uể oải mà cúi đầu xuống.
Giống như đang làm nũng.
Khắc cốt ghi tâm ắt có hồi đáp, nhưng mà cô gái mười mấy tuổi vẫn còn chưa hiểu đạo lý này.
Cô dễ xấu hổ, lại làm gì có cô gái nào mà cứ mãi viết thư đâu.
Một lá không đọc, đến lá thứ hai thì bỏ đi.
Sẽ không viết tiếp nữa.
Tần Du nhìn thấy dáng vẻ mất mát của cô lại nhất thời không nói gì.
Cô là một người rất mẫn cảm.
Mà cảm xúc, lại là thứ mà trước giờ vốn không có liên quan tới anh.
Từ sau khi lên nắm quyền, công việc của anh vẫn luôn bộn bề tối mặt, cho nên mới mời bí thư Trần Thiến tới xử lý tất cả những chuyện có liên quan tới cô.
Trường cô học và nơi cô ở đều được anh sắp xếp ổn thỏa, vốn tưởng một cô gái mười mấy tuổi thì có chuyện gì tìm mình được, nhưng thật không ngờ lại có nhiều chuyện như vậy.
Thư từ đều được Trần Thiến đưa hết cho anh.
Không chỉ muốn anh đọc mà còn hy vọng anh trả lời, cuối thư còn vẽ ra mấy icon được người ta yêu thích.
Tuổi tác của Tần Du cách biệt với cô, quả thật là không đỡ được chuyện này, chuyện anh có thể làm chẳng qua chỉ là trấn an cô một câu trước khi đi xa mà thôi.
"Thu Thu ngoan nhé, khi nào về sẽ mua quà cho em."
Quà...
Trong phòng của cô hầu như đều là màu sữa, trong góc tối phía tủ quần áo có để đủ thứ đồ đầy màu sắc.
Những món đồ đó đều vẫn chưa được tháo ra.
"Đường Ly." Tần Du hào hứng nhếch khóe môi: "Em chưa từng xem quà anh tặng cho em đúng không?"
Đáp án dĩ nhiên là câu khẳng định rồi.
Đường Ly vô cùng chột dạ, cơn hoang mang kéo đến không kịp ngăn cản. Người đàn ông đi tới phía góc tủ quần áo, tiện tay chỉnh lý lại đống đồ vật kia.
Tất cả đều chưa từng được tháo ra.
Cô cứ như một bé rồng thích giấu của, quà mà anh tặng mỗi lần trở về đều được cô cất giữ lại.
Không tháo ra mà chỉ