Chuyện bắt đầu từ cái đêm Đường Ly bị Tần Du đưa vào bệnh viện.
Thân phận của Tần Du nổi bật đến mức gần như cả bệnh viện đều hoảng hốt khi anh đến thăm vào lúc nửa đêm
.
Khoa chỉnh hình và ngoại tổng quát được viện trưởng triệu tập để giải quyết rắc rối lần này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ thực cũng không thể coi là rắc rối, dù sao cơ hội ngàn năm có một như vậy là quá ít.
Các bác sĩ luôn rất nhạy cảm với tình trạng của bệnh nhân, điều này cũng giống như mong muốn đối với những căn bệnh khó chữa.
Ai mà lại không muốn điều trị cho một bệnh nhân có tiếng tăm chứ?
Thậm chí có thể được viết vào tổng kết hằng năm ba lần.
Các bác sĩ cũng là con người, họ cũng phụ thuộc vào tiền thưởng và danh tiếng để kiếm sống.
Vì vậy, sau khi nghe tin bệnh nhân được chẩn đoán là người phụ nữ của sĩ quan Tần, tất cả các bác sĩ đều hoạt động vô cùng tích cực, cho dù là người không có kinh nghiệm hay là không thể lên bàn mổ, cũng đều sôi nổi như chợ rau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ ngoại trừ Khương Linh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Tiếp là trưởng khoa, anh ta nhớ rằng Khương Linh đã học được cách xử lý vết thương do đạn bắn khi cô ấy ra nước ngoài hỗ trợ y tế, nửa đêm liên tục gọi cho cô ấy để cô ấy đến bệnh viện tham gia làm phẫu thuật.
Kết quả thì tốt rồi, cô ta không thèm quan tâm.
“Không đi."
“Buồn ngủ.”
Đến ngày kiểm tra phòng sau đó còn tệ hơn, ba người bọn họ đã nhấn mạnh với cô ấy về phần thưởng mà sĩ quan Tần đã hứa, cô ấy càng không có hứng thú.
“Haiz, nếu như cô đã không có hứng, vậy cô còn lên tầng này làm gì?” Tiêu Ngôn không can tâm hỏi Khương Linh.
Tầng này chỉ có một mình Đường Ly là bệnh nhân.
Khương Linh tránh sang một bên để tránh ‘tấn công cá nhân’ của Liễu Xuyên, cho thấy rõ ràng cô ấy hứng thú hơn với máy bán nước.
“Không có ai, nên không phải xếp hàng để mua nước.”
Cô ấy chỉnh lại chiếc kính gọng vàng, giọng điệu bình thản nói.
“Cô thật sự không định quản chúng tôi nữa sao?” Liễu Xuyên nản lòng nói.
“Tôi sẽ quản.”
Cuối cùng Khương Linh cũng đã quyết định uống gì, thái độ từ lạnh lùng chuyển sang dịu dàng hơn một l.
“Các người không chữa khỏi Đường Ly, hôm nào bị sĩ quan Tần xử bắn, tôi thu xác hộ các người.”
“Nhưng mà tôi vẫn thích chôn sống hơn.”
Dịu dàng đến trí mạng.
Máy bán nước bắt đầu kêu cạch cạch làm việc, phát ra âm thanh tĩnh động.
Cứ như thể cô ấy đang dùng phép thuật moi tim mình ra vậy.
Bác sĩ xinh đẹp mặt lạnh ngồi xổm xuống, vừa mới động một cái, chân khớp liền phát ra thanh âm.
Cả ba bác sĩ nam đều nghe thấy.
Nhìn nhau.
“Sau này hai cậu đừng có lải nhải trước mặt cô ấy nữa.” Chu Tiếp khó hiểu nói: “Một vài người chức cao vọng trọng, nhưng