Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Kéo theo đệm lưng, đuổi khỏi lục thị


trước sau

“Bà mau nói đi!” chồng của Lưu Phương cảm giác chân ông ta cũng trở nên run rẩy, xí nghiệp nhà bọn họ vốn dĩ chỉ là doanh nghiệp nhỏ không thể so sánh được với Lục thị, huống hồ hiện tại Lục thị còn có liên hệ với Long thị, hiện tại đụng vào Lục thị cũng đại diện cho việc chặt đứt tương lai phía trước của xí nghiệp nhà bọn họ rồi!

“Tôi…” Lưu Phương nhìn chồng của mình đang nổi trận lôi đình lại nhìn sang chị gái mình, bà ta lo lắng nếu như bà ta phản bội lại chị gái, bà ta cũng sẽ không có kết quả tốt đẹp gì, nhưng chính chồng của bà ta cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu!

“Bà!” chồng của Lưu Phương càng nghĩ lại càng gấp, giơ tay lên liền cho Lưu Phương một cái bạt tai: “Ta đánh chết bà con tiện nhân này! Bà rốt cuộc có nói hay không!”

“Tôi… tôi nói!” ôm lấy mặt, Lưu Phương cắn răng nhìn sườn mặt của Kỷ Nhu: “Là bà ta! Là bà ta tự mình đạo diễn vở kịch này!”

“Hả?” Kỷ Nhu cũng kinh ngạc, đây là ý gì?

“Là bà ta… là bà ta muốn khoe khoang mối quan hệ giữa Long thiếu và con gái của bà ta, vì thế tự đạo diễn ra vở kịch này! Tôi… tôi là người vô tội mà…” Lưu Phương nhìn chằm chằm Kỷ Nhu nói: “Là bà ta nói sau khi chuyện này thành công sẽ cho tôi lợi ích!”

Đám người nghe xong lại không khỏi hít hà một hơi, đây là tâm kế gì! Loại đàn bà này thật sự là một vở kịch xong lại tới một vở kịch khác! Thật sự đáng sợ!

“Tôi không có!” Kỷ Nhu lộ ra vẻ mặt không hay biết gì.

Nhìn diễn xuất! Nhìn bộ dạng vô tội kia! Đám người mặc dù ngoài miệng không nói gì, trong mắt lại đong đầy khinh bỉ và coi thường, có cần thiết làm đến bước này không?

“Bà nói là mẹ tôi cho bà chỉ thị? Chuyện xảy ra lúc nào?” Lục An Nhiên hỏi.

“Chính là, chính là mới lúc nãy.” Lưu Phương nói: “Một tiếng trước.”

“Một tiếng trước, mẹ tôi vẫn luôn tiếp đãi khách khứa không hề rời khỏi một bước, bà ấy nói với bà bằng cách nào!”

“Điện thoại, bà ta dùng điện thoại gọi điện cho tôi!” Lưu Phương nói.

“Hừ.” Lục An Nhiên lục tìm trong điện thoại của Lưu Phương: “Nhưng trong điện thoại của bà không hề có nhật ký cuộc gọi với mẹ tôi mà! Thậm chí đến cả số điện thoại của mẹ tôi cũng không có!”

“Tôi… tôi xóa rồi.” Lưu Phương nói: “Kỷ Nhu bảo tôi xóa rồi!”

“Mẹ tôi bảo bà xóa, bà liền xóa. Bà ngoan ngoãn như vậy? con chó canh cửa cũng không ngoan như bà!” Lục An Nhiên chế giễu: “Ai có thể điều tra giúp tôi nhật ký cuộc gọi của số điện thoại này ngày hôm nay?”

“Tôi có thể làm việc này!” Một người đàn ông từ trong đám người bước ra nói: “Tôi có bạn làm về phương diện này.”

“Cực khổ rồi.” sau khi Lục An Nhiên đọc số điện thoại trong điện thoại của Lưu Phương cho người đàn ông đó, tiếp tục nhìn vào Lưu Phương: “Bà nói sau khi việc thành công mẹ tôi sẽ cho bà lợi ích, lợi ích gì thế!”

“Bà ta… bà ta nói… bà ta nói…” Lưu Phương cảm thấy lưỡi của chính mình cũng có chút cà lăm: “Bà ta nói sẽ cho tôi… tiền!” Lưu Phương nói: “Bà ta sẽ cho tôi tiền!”

“Bao nhiêu.” Lục An Nhiên dùng tốc độ nhanh nhất truy vấn.

“10 vạn.” Lưu Phương trả lời.

“Cho bà bằng cách nào?”

“Chuyển đến tài khoản của tôi.” Lưu Phương nói.

“Mẹ tôi làm sao biết tài khoản của bà?”

“Tôi nói cho bà ấy.”

“Bà nói cho bà ấy tài khoản gì của bà?”

“Tài khoản ngân hàng.” Lưu Phương cảm thấy nhịp tim của mình đang tăng lên, tốc độ đặt câu hỏi của Lục An Nhiên cũng càng ngày càng nhanh, bà ta cảm thấy não của mình cũng không đủ dùng nữa.

“Ngân hàng nào!”

“Công... công thương.” Lưu Phương trả lời.

“Bà chắc chắn là ngân hàng công thương chứ?” Lục An Nhiên truy vấn.

“Tôi vô cùng chắc chắn.” Lưu Phương không ngừng cổ vũ chính mình, hiện tại bất luận như thế nào cũng phải cắn răng chịu đựng qua trận này mới được.

“Khi nào sẽ chuyển cho bà?” Lục An Nhiên tiếp tục hỏi.

“Sau khi việc thành công.”

“Sau khi việc thành công bao lâu?”

“Việc thành công… ba ngày…”

“Ba ngày? Bà liền tin tưởng mẹ tôi? Một chút chứng cứ cũng không có liền nguyện ý mạo hiểm lớn như vậy sau đó lại đợi ba ngày?” Lục An Nhiên hỏi: “Bà chưa hề nghĩ qua, chúng tôi sẽ điều tra?”

“Đây là vở kịch của Lục gia các người, ai biết được cô sẽ điều tra!” ánh mắt của Lưu Phương nhìn loạn bốn phía muốn tìm kiếm bóng dáng người đàn ông lúc nãy đi điều tra số điện thoại của mình, bà ta căn bản là không hề có cuộc gọi nào gọi cho Kỷ Nhu, nếu điều tra thì xác định sẽ tra ra chẳng có cuộc gọi nào cả!

“Vậy tại sao bà lại tin tưởng mẹ tôi sẽ không lật mặt không nhận thân thích đây?”

“Tôi… Kỷ Nhu là con dâu của Lục thị, lời của bà ta nhất định sẽ đáng tin.”

“Đáng tin đến mức một chút chứng cứ bà cũng không để lại?” Lục An Nhiên khinh bỉ cười, ngón tay chỉ vào bức ảnh mà Lưu Phương đã chụp trộm, sau đó nhấn xem chi tiết: “Bức ảnh này hiện thị thời gian chụp là 2 giờ đồng hồ trước đó, tại sao bà lại nói 1 giờ trước mẹ tôi đã gọi điện thoại cho bà?”

“Đó... đó là do tôi đã nhớ nhầm...” Lưu Phương cảm giác lời nói của mình đã bị Lục An Nhiên tìm ra sơ hở, nhất thời trên trán chảy ra vài giọt mồ hôi lạnh.

“Trong điện thoại của bà căn bản không hề có số điện thoại của mẹ tôi, tại sao bà lại biết người hạ lệnh là mẹ tôi?” Lục An Nhiên hỏi.

“Bà ta nói là con dâu của Lục thị.” Lưu Phương nuốt một ngụm nước bọt, hiện tại bà ta càng sợ hãi lại càng nói sai nhiều hơn.

“Con dâu của Lục thị không phải chỉ có mình mẹ tôi!” lời nói của Lục An Nhiên mang theo ám chỉ.

“Lục An Nhiên cô có ý gì!” Lưu Nguyệt có tật giật mình lên tiếng như là đang lạy ông tôi ở bụi này.

“Thím gấp gáp cái gì?” Lục An Nhiên cười chế giễu sau đó vỗ tay nói: “Đúng rồi! Tại sao tôi lại quên được chứ! Bà ta là em gái ruột của thím Ba đó! Như thế nghĩ lại, chuyện này thật sự hay ho rồi đây!”

“Cô! Cô nói bậy!” Lưu Nguyệt gấp gáp nói: “Tôi không có chút quan hệ gì với chuyện này! Cô không cần ăn nói bừa bãi!”

“Có phải tôi nói bừa bãi hay không trong lòng thím tự hiểu!” Lục An Nhiên hừ một tiếng nói: “Lưu Phương, tôi cảnh cáo bà, bà tốt nhất nên tự mình đem chân tướng nói ra! Lời nói của bà sơ hở đủ chỗ, hơn nữa đã bị liệt vào tội danh vu oan giá họa, đừng ép tôi phải báo cảnh sát!”

“Cái này…” Lưu Phương cũng sững sờ, một đôi mắt tìm kiếm sự cầu cứu nhìn sang Lưu Nguyệt, bà ta đã cố hết sức rồi, tiếp theo nên làm gì đây!

“Tôi quay lại rồi.” lúc này người đàn ông kia mang theo điện thoại của anh ta quay lại, đem màn hình hướng về
phía Lục An Nhiên: “Đây là toàn bộ những cuộc gọi mà số điện thoại này đã thực hiện trong tuần này.”

“Hừ!” Lục An Nhiên hừ một tiếng nói: “Cảm phiền anh đem thứ này cho bà ta tự mình xem! Trên đó căn bản không hề có số điện thoại của mẹ tôi! Thậm chí sau 9 giờ 30 phút hôm nay đã không hề có lịch sử cuộc gọi nào! Bà lần lượt vu oan giá họa người khác, rốt cuộc là có rắp tâm gì!”

“Tôi...” Lưu Phương chân nhũn ra ngồi bệt xuống đất.

“Lập tức báo cảnh sát! Đến lúc đó tôi muốn nhìn xem bà ta muốn trăn trối cái gì!” Lục An Nhiên đe dọa.

“Bà! Đồ tiện nhân này! Bà mau nói đi!” Cho đến hiện tại chồng của Lưu Phương cũng đã biết được những lời mà bà ta nói lúc nãy đều là nói dối, liền vung cánh tay lên lại cho Lưu Phương vài cái bạt tai: “Tao đánh chết đồ đàn bà tiện nhân này! Miễn cho bà làm xấu mặt chướng mắt người khác!”

“Đừng!” lần này Lưu Phương thật sự đã bị chồng đánh cho sợ hãi, tình cảm vợ chồng bao nhiêu năm nay, ông ta làm sao có thể đánh bà ta trước mặt bao nhiêu người như vậy? Lưu Phương đau lòng, lại1 càng trở nên lạnh lẽo! Thực sự không có chủ ý gì, Lưu Phương lập tức tránh né và nhìn qua Lưu Nguyệt: “Chị, chị cứu em với!”

“Chị... chị làm sao cứu cô...” Hiện tại Lưu Nguyệt hiểu rõ rằng con cờ này không thể giữ được nữa, liền muốn kịp thời phủi sạch quan hệ: “Cô làm ra loại chuyện này, chị làm sao có thể giúp cô! Cô thật sự là quá hồ đồ rồi!”

“Cái gì?” Lưu Phương giật mình lập tức hiểu rõ ý đồ của Lưu Nguyệt, cùng lúc tâm lạnh tro tàn, không thể ngờ là người chị gái ruột của bà ta vào lúc này lại phản bội mình, Lưu Phương càng nghĩ càng không nhịn được mà lớn tiếng mắng chửi: “Lưu Nguyệt! Chị được lắm! Rõ ràng là do chị không muốn nhìn thấy Kỷ Nhu làm con dâu trưởng của Lục gia mới cùng tôi lên kế hoạch làm chuyện này, hiện tại chị cư nhiên lại bỏ tốt giữ xe phủi sạch quan hệ! Chị thật sự làm tốt lắm!”

“Cô! Cô nói xằng bậy gì đó!” Lưu Nguyệt nhìn Lưu Phương giống như một con chó điên vẻ mặt như muốn cùng nhau đồng quy vu tận, trong lòng lạnh lẽo, không nhịn được thầm mắng Lưu Phương ngu xuẩn.

“Lưu Nguyệt! Loại đàn bà tiểu nhân đê tiện, tôi thật sự bị mù mới nghe theo sự sắp xếp của chị!” Lưu Phương lạnh giọng mắng, bà ta cũng làm liều, tất cả bà ta cũng đều không cần nữa, hôm nay ai cũng đừng mong được thứ gì tốt!

“Cô! Cô câm miệng cho tôi!” Lưu Nguyệt chỉ vào Lưu Phương lớn giọng mắng: “Chuyện xấu cô làm đừng hướng tôi tạt nước bẩn!”

“Đều đừng cãi nữa! Cũng thật không biết mất mặt à!” Lục An Nhiên lạnh giọng sau đó nói: “Tôi đã đem camera giám sát ở cửa sau đến đây, rốt cuộc là có chuyện gì mọi người nhìn xem liền biết!” Lục An Nhiên gật đầu với người đứng bên cạnh màn hình, người kia nhận được tin tức liền dùng điều khiển bấm nút chuyển màn hình và nút phát, tiếp đó trên màn hình liền chuyển tới cảnh Kỷ Nhu đóng cửa sắt lại và rời khỏi, tiếp đó là hai chị em Lưu Nguyệt và Lưu phương xuất hiện trong màn hình, hai gương mặt xấu xí gian trá giảo hoạt được phóng lớn trên màn hình, đừng nhắc có bao nhiêu rõ ràng nữa.

Quần chúng xem đến đoạn này, người nào người nấy đều choáng váng, bọn họ không thể ngờ được rằng hôm nay sẽ được chứng kiến một loạt sự kiện như trên phim truyền hình kinh điển, ân oán hào môn luôn mang theo một sắc thái lợi ích, nhưng trường hợp biến đổi bất ngờ như vậy, vẫn là lần đầu tiên được nhìn thấy, ngoại trừ có thể trả lại sự trong sạch cho Kỷ Nhu, mọi người cũng là lần đầu tiên thấy được thủ đoạn của đại tiểu thư Lục gia là như thế nào! Xảy ra sự việc ngày hôm nay, cả thành phố S này sẽ không ai không biết đến Lục An Nhiên nữa!

Nhưng mà, đây cũng đều là những lời nói sau này, hiện tại, tất cả mọi người đều mang theo ánh mắt chán ghét nhìn hai chị em hoàn toàn phờ phạc kia, không biết là Lục thị sẽ xử lý Lưu Nguyệt như thế nào?

Lục Kiếm Hào thất vọng nhìn Lưu Nguyệt, mặc dù ông biết Lưu Nguyệt là một người ích kỷ nhỏ nhen lại thích châm ngòi ly gián, nhưng đây cũng đều là chuyện của đàn bà con gái, ông với cương vị là một người đứng đầu, thật sự không thể nói thêm cái gì, nhưng hôm nay chuyện Lưu Nguyệt đã làm thật sự quá quá đáng. Lục Kiếm Hào trầm giọng nói: “Quân An.”

“Ba.” Lục Quân An lúc này cũng mang vẻ măt lúc xanh lúc trắng, thật không nghĩ là loại ngu xuẩn kia lại chuốc vào một cái họa phiền phức như vậy, nếu như có thể ông ta thật sự muốn bóp chết bà ta!

“Từ hôm nay trở đi, Lưu Nguyệt không được phép bước vào Lục gia một bước nào nữa!” Âm thanh Lục Kiếm Hào không lớn, nhưng rõ ràng là uy tín mười phần.

“Ba... đừng mà!” Lưu Nguyệt quỳ xuống đất vang lên một tiếng “rầm”, đây không phải là muốn đuổi bà ta ra khỏi Lục thị sao? Một khi rời khỏi Lục thị, bà ta liền không còn là gì nữa cả!

“Ba.” Lục Quân An chán ghét nhìn Lưu Nguyệt đang quỳ trên mặt đất kia: “Con… con quyết định ly hôn với bà ta!”

“Cái gì?” lời của Lục Quân An như là sét đanh ngang tai khiến Lưu Nguyệt chết trân tại chỗ...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện