Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

An duy tàng độc, la hải tàn bạo


trước sau

Cái gì? Tàng trữ ma túy?! Lục An Nhiên nghe xong nhất thời sửng sốt, ở Z quốc phàm là liên quan đến ma túy đều mang trọng tội! Nhưng thân phận của Lục An Duy đặc biệt, tại sao lại có cảnh sát đến bắt anh? Lục An Nhiên nghĩ đến đây liền hỏi: “Anh An Duy có nói rõ thân phận của anh ấy không?”

“Không có, anh ấy cũng không cho cô nói.” Lúc đó Tần Thư Hàm muốn nói với cảnh sát thân phận thật sự của Lục An Duy, nhưng lại bị anh ngăn cản, cô không có biện pháp liền chỉ có thể gọi điện thoại cho Lục An Nhiên, ai ngờ được Lục An Nhiên vẫn luôn khóa máy, cô thật sợ đến chết đi được.

“Cô Tần cô đừng lo lắng quá, phân cục dẫn anh An Duy đi là nơi nào?” Lục An Nhiên hỏi.

“Là phân cục Tân Đông của thành phố S.” Tần Thư Hàm gấp đến phát khóc.

“Cô Tần cô yên tâm, em liền đi xử lý, cô đừng lo lắng, tất cả nghe điện thoại của em mà tiến hành, biết không?” Lục An Nhiên an ủi nói.

“Ừm, được...” Tần Thư Hàm nghẹn ngào đáp ứng.

Sau khi ngắt điện thoại, Lục An Nhiên liền gọi điện cho Lục An Hổ vừa mới thi xong cùng chạy đến phân cục Tân Đông thành phố S, tìm hiểu về việc bắt Lục An Duy, nhìn thấy ánh mắt trốn tránh của viên cảnh sát, Lục An Nhiên liền biết được trong chuyện này có ẩn tình. Lục An Nhiên liền gọi điện thoại đến Cục trưởng cục công an phân cục Tân Đông, vừa bắt đầu đối phương còn vì thân phận của Lục An Nhiên mà khách khách khí khí, nhưng khi cô nhắc đến chuyện Lục An Duy bị bắt vì có liên quan đến việc tàng trữ chất ma túy, đối phương liền lập tức biểu hiện rõ lập trường, một bộ dáng cự tuyệt cách xa ngàn dặm, ngắt điện thoại, Lục An Nhiên cảm giác huyệt thái dương co giật đau đớn, nhân vật nguy hiểm thậm chí có thể lập tức bị xử bắn. Xem tình hình, người hãm hại Lục An Duy không nghĩ muốn để cho anh được yên ổn!

Lục An Hổ cũng có chút gấp gáp, anh trai anh làm sao lại có dính dáng đến ma túy chứ, anh ấy ngay đến cả thuốc còn không hút! Đây rõ ràng chính là hãm hại, cố tình anh trai anh lại vì ái ngại thân phận mà không dám bác bỏ thẳng thừng. Lục An Hổ có chút tức giận, nếu như là đang ở Đế Đô, chỉ cần một câu nói liền có thể giải quyết chuyện này!

Mà Lục An Duy đang ở trong ngục vẻ mặt vẫn bình tĩnh, tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay đều nằm trong tầm kiểm soát của anh, anh cũng ra dấu bằng mắt cho Tần Thư Hàm nhưng không biết cô có hiểu hay không, tạm thời nhận được nhiệm vụ, anh cần phải giả dạng thành phạm nhân buôn ma túy để tiếp cận với mục tiêu ở trong tù hòng lấy được sự tín nhiệm và đưa ra manh mối hữu ích.

Hiện tại anh đã bị phân đến cùng một nhà giam với mục tiêu, Lục An Duy liếc mắt nhìn người đàn ông đầu cạo trọc có hình xăm trên người vẫn luôn cúi đầu ngồi một bên, người này chính là mục tiêu của anh! Phòng giam này tổng cộng 4 người, 3 người kia đều là tội phạm ma túy, đều quen biết nhau, đối với Lục An Duy vào sau cùng này đều có thái độ thù địch và hoài nghi.

Lục An Duy cũng đang suy nghĩ dùng phương pháp nào để lấy được tín nhiệm của những tội phạm kia.

Mà trong lúc anh đã suy nghĩ, một viên cảnh sát đi đến và mở cánh cửa phòng giam chỉ vào Lục An Duy nói: “Ngươi! Ra đây!”

Lục An Duy sửng sốt, đây không nằm trong kế hoạch mà! Nhưng vẫn đứng dậy đi ra, nhìn thấy Lục An Duy bị dẫn ra ngoài, sự không tín nhiệm và hoài nghi trong mắt ba người còn lại càng trở nên sâu hơn.

Lục An Duy đi theo viên cảnh sát kia vào một phòng thẩm vấn độc lập ngay sát phòng giam, trong phòng thẩm vấn còn có hai cảnh sát khác ngồi đó, hai người sau khi nhìn thấy Lục An Duy tiến vào, đối phương cùng nhìn nhau lạnh giọng nói: “Ngồi xuống, hiện tại bắt đầu lấy khẩu cung.”

“Khẩu cung không phải lấy xong rồi sao?” Lục An Duy có chút hoài nghi, lời anh vừa dứt liền hứng trọn một cú đấm vào bụng.

“Ai cho người nói lời dư thừa!” trong mắt viên cảnh sát ngồi bên trái lướt qua tia trào phúng nói: “Cút qua đây ngồi xuống!”

“......” Lục An Duy cắn chặt răng, đi đến ngồi lên ghế, anh vừa ngồi xuống
liền ăn thêm một cú đấm.

“Tay bỏ lên bàn!” viên cảnh sát ngồi bên trái hạ lệnh.

Lục An Duy làm theo sau đó nhìn về viên cảnh sát bên trái.

“Thực sự mà nói với ngươi! Lần này không vì thẩm vấn, mà là để kiếm ngươi gây sự!” viên cảnh sát bên trái cười lạnh nói: “Tôi là La Hải anh em của Bạch Tín Hồng! Ngươi cư nhiên dám đụng đến người phụ nữ của cậu ta, lần này rơi vào tay tôi coi như ngươi xui xẻo!” Hắn ta đang phiền muộn không biết nên làm thế nào để giúp Bạch Tín Hồng giáo huấn tên khốn kiếp này! Anh lại bị bắt vào phân cục của hắn vì tội tàng trữ ma túy! Hahaha!

“......” Lục An Duy nghe xong lời này sự chán ghét trong lòng tăng sâu vài phần.

“Ngươi tên Lục An Duy đúng không!” La Hải giả bộ phong thái làm việc lật quyển sổ ghi chép lý lịch của Lục An Duy hỏi.

“......” Lục An Duy mắt lạnh liếc La Hải không trả lời, loại tiểu nhân này không xứng nói chuyện với anh.

“Tao con mẹ nó bảo mày nói chuyện đó!” La Hải đi lên trước hướng mặt Lục An Duy đấm xuống.

Rõ ràng có thể nhẹ nhàng mà tránh khỏi nhưng Lục An Duy lại hứng trọn cú đấm này, máu tươi trên mũi chảy xuống rơi trên chiếc áo tù nhân, Lục An Duy lạnh mặt liếc La Hải, ngay sau đó là những cú đấm liên tiếp như mưa, ước chừng qua khoảng vài chục phút, hai người đi cùng La Hải mới vươn tay cản lại.

“Anh Hải, vốn dĩ tự mình thẩm vấn đã không đúng quy tắc rồi, nếu như anh thật sự đánh chết hắn, phiền phức liền trở nên lớn hơn đó!”

“Hừ.” La Hải hừ lạnh một tiếng, cầm điện thoại chụp mấy tấm ảnh đặc tả nói: “Đưa hắn về phòng giam, hôm nay tạm thời ngừng ở đây!”

Viên cảnh sát lúc nãy khuyên bảo đi lên trước nâng Lục An Duy dậy đưa về phòng giam, nói là đưa về, thật sự chính là nửa lôi nửa kéo, sau khi đem người vứt lại vào phòng giam, người này nhíu mày nói: “Đừng trách chúng tôi, muốn trách thì trách người ngủ với người không nên ngủ!” nói dứt câu này, người này liền đóng cửa phòng giam lại rời khỏi.

Qua một hồi lâu Lục An Duy mới từ trên đất bò dậy khập khiễng đi về giường của anh, toàn thân đau nhức, chân trái của anh hình như bị gãy xương rồi. Hốc mắt trái cũng đau đớn không ngừng, sau khi tháo bịch mắt ra Lục An Duy cảm giác mắt trái vốn dĩ đã trải qua phẫu thuật đang chảy máu.

Nhìn thấy mắt trái Lục An Duy, ba người kia anh nhìn tôi, tôi nhìn anh. Vốn dĩ một chút nghi hoặc còn sót lại triệt đệ biến mất, bắt đầu câu được câu không nói chuyện với Lục An Duy, xem ra người này không chỉ buôn bán ma túy, lại còn ngủ với phụ nữ của “nhân vật lớn” nào đó, nếu không tại sao lại bị đánh đến mức thảm hại như vậy...

Lục An Duy nhìn thấy mục tiêu của anh đã xóa bỏ cảnh giác đối với mình, trong lòng vui vẻ, chỉ cần xóa bỏ được cảnh giác, hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ nhanh thôi!

Mà ở tại nơi khác, La Hải gửi ảnh đến điện thoại của Bạch Tín Hồng, Bạch Tín Hồng nhìn thấy tình địch bị đánh thành cái dạng này, trong lòng rất vui vẻ, lập tức gửi ảnh cho Tần Thư Hàm, không quá 3 giây liền nhận được điện thoại từ cô.

“Anh là ai, anh muốn làm gì!” âm thanh của Tần Thư Hàm có chút run rẩy.

“Thật sự làm anh đau lòng quá đi...” Bạch Tín Hồng hờ hững cười nói: “Thật sự không thể ngờ được tên vệ sĩ đó còn dám buôn bán ma túy nha!”

“Bạch Tín Hồng!” Tần Thư Hàm cau mày: “Anh rốt cuộc muốn như thế nào!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện